"Takemichi..."
Takemichi đang chuẩn bị mở cửa xe bước vào thì đã phải ngưng lại vì tiếng gọi ấy, cậu khẽ nhắm mắt mà thở dài một hơi, cuối cùng cái điều mà sau khi kết thúc phiên tòa cậu chẳng muốn phải đối mặt nhất đã đến, cậu hít thở sâu mà quay người lại nhìn cả lũ đang đứng trước mặt mình
"Có chuyện gì?"
"Tại sao? Tại sao mày lại không kể cho bọn tao nghe mọi chuyện?"
Takemichi trầm giọng hỏi họ nhưng đáp lại cậu là một câu hỏi ngược lại từ Kazutora, cậu vừa nghe đã không khỏi cảm thấy nực cười, cậu nhếch môi hơi nghiêng đầu ánh mắt khác hẳn khi nãy mà không có lấy một tí sức sống nào
"Kể bọn mày nghe? Bọn mày có nghe tao sao?"
Cậu cay đắng mà đáp lời hắn, Kazutora bị lời nói của cậu làm cho cứng họng, cậu nói đúng mà, từ trước giờ vốn dĩ bọn hắn đâu có nghe cậu nói hay kể bất cứ điều gì đâu? Smiley nhìn cậu trầm ngâm rồi lại cất tiếng
"Bọn tao...xin lỗi, xin lỗi vì đã chẳng nghe theo lời mày, mày tha thứ cho bọn tao được không? Chỉ lần này thôi?"
Nụ cười thường treo trên môi đội trưởng Tứ phiên đội nay đã chẳng còn nữa mà thay vào đó là một vẻ mặt đượm buồn, ngay cả người em sinh đôi của hắn cũng chẳng còn cau có như ngày ngày mà trầm mặt đứng đó đợi câu trả lời từ cậu. Takemichi không một chút chần chừ nào mà đáp lại hắn
"Tao sẽ tha thứ cho bọn mày..."
Kousho còn đang thoải mái đứng dựa người vào Dachi vừa nghe lời cậu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/alltake-co-hoi-thu-hai/2399136/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.