Author: ThatNghiep
Mikey chống cằm ngắm người đối diện nhai nhồm nhoàm onigari, sau khi ăn hết ba cái onigiri lại tiếp tục uống một hộp sữa, hắn đưa tay gạt hạt cơm bên môi đối phương, khẽ nói:
"Lúc nãy mày đói sao không nói tao, tao chở mày đi ăn trước rồi họp bang sau."
Nếu Touman nghe được chắc còn đau đầu hơn, đã cho bọn họ đứng chờ một tiếng còn chưa đủ hay sao?
Takemichi nhíu mày:
"Mày họp bang sớm một tiếng cũng không nói tao, lúc tao kêu chờ lại im lặng không nói gì cả?"
Mikey mím môi, thầm nghĩ hắn chỉ muốn quang minh chính đại ngồi nhìn người này làm việc thôi.
Cả hai đi bộ dọc bên bờ sông, nơi này không có đèn gì cả, tất cả ánh sáng thấy được đều là từ khu đô thị phía bên kia bờ sông hắt sang.
Takemichi đi bên cạnh trầm tư, suy nghĩ cẩn thận mới cất lời:
"Chuyện sinh nhật hai năm trước của mày... đã xảy ra chuyện gì?"
Ngón tay Mikey giật nhẹ, nhớ chuyện hai năm trước, cái cảm giác đau khổ của ngày đó vẫn nguyên vẹn như ngày đầu, hai năm trôi qua vẫn không cách nào quên được. Ngày sinh nhật của bản thân trở thành ngày đau khổ nhất cuộc đời hắn. Mỗi lần nhớ lại, hắn thậm chí còn hận chính bản thân mình, hận cả ngày sinh nhật của mình.
Nếu như không có ngày sinh nhật của hắn, anh Shinichirou sẽ không chết, bi kịch giữa Baji, Kazutora với hắn sẽ không diễn ra.
Mikey mấp máy môi, hắn chẳng bao giờ muốn nhắc đến chuyện đó, nhưng mà nếu là nói cho người bên cạnh thì...
Ngập
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/alltake-comeback/1447922/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.