Author: ThatNghiep
Chờ Mikey rời đi, Takemichi cởi áo Touman, lén lút lái chiếc xe đạp trở về đền thờ Musashi. Cậu dựa theo ký ức tìm kiếm, quả nhiên lá bùa của Baji đang nằm im trên mặt đất, sợi chỉ buộc ở đầu đã tuột, rơi cả tấm ảnh gấp gọn bên trong.
Takemichi quỳ gối cầm lên tấm ảnh mở ra, là sáu người thiếu niên mặc đồng phục Touman. Nhớ chuyện quá khứ, Takemichi vô thức chạm nhẹ lên hình ảnh Baji tươi cười, ánh mắt cậu buồn bã.
Lần này cậu nhất định phải cứu Baji.
Lần này... Baji sẽ sống, Chifuyu sẽ không đau khổ, Mikey sẽ không còn rơi vào bản năng hắc ám.
Lần này... cậu nhất định phải thành công.
Chợt nghe tiếng bước chân, Takemichi vội cất lá bùa vào túi áo trước ngực, giọng người đứng sau lưng làm Takemichi giật mình:
"Mày đang làm gì ở đây?"
Takemichi vội quay đầu, là Baji.
Hình ảnh đối phương tự sát hiện ra, trái tim Takemichi vô thức đập nhanh đến loạn nhịp, ngập ngừng:
"Tao..."
Baji nhíu mày ngồi xổm xuống trước mặt con cún lông vàng kia: "Mày đang làm gì?"
Takemichi chớp mắt, cố gắng giữ bản thân bình tĩnh, hỏi ngược lại: "Vậy còn mày? Mày làm gì ở đây?"
Không phải mới tuyên bố rời Touman qua Valhalla sao? Trở lại đền Musashi, nơi tập hợp Touman làm gì?
Baji chậc lưỡi, hắn ghét cái cách con cún này luôn đảo ngược tình thế hỏi ngược lại hắn, lần nào cũng vậy. Bực bội đứng dậy, Baji đút hai tay vào túi quần, nghiến răng đi sang chỗ khác. Takemichi khó hiểu Baji cứ đi lòng vòng, xem chừng đang kiếm cái gì đó.
Nhớ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/alltake-comeback/1447945/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.