Author: ThatNghiep
Osanai thấy bốn tên đánh nhau bằng ném tuyết thì thở dài, đem áo khoác dày giơ lên trước mặt thiếu niên tóc đen. Đôi mắt xanh to tròn chớp chớp nhìn hắn, đối phương cũng ngoan ngoãn đứng dậy giơ hai tay để hắn mặc áo khoác vào người cẩn thận.
Sờ cái má đỏ bừng đã lạnh ngắt, Osanai mắng nhỏ:
"Mày chơi tuyết mà cũng không biết mặc áo khoác vào. Bệnh thì sao?"
Takemichi bối rối cúi đầu, cái môi trên dẩu ra, dáng vẻ tội nghiệp: "Tao quên mất... Mày đừng giận."
Osanai cũng bị dáng vẻ đáng thương kia làm đau tim. Đột nhiên một tên cao to chẳng kém gì hắn đi ra đứng cạnh, cởi khăn len dày đang quàng trên cổ rồi thoải mái quàng lên cổ thiếu niên tóc đen.
Mutou hơi cúi người, tay quấn khăn len cẩn thận, vuốt nhẹ cái mũi nhỏ của người bên dưới, thấp giọng nói:
"Mặc cho ấm vào."
Takemichi tròn mắt, quanh mũi thoang thoảng mùi hương của chủ nhân chiếc khăn len, cậu hít hít chóp mũi đã đỏ bừng, ngoan ngoãn đáp:
"Ừm... Là do quên mất mà..."
Osanai nổi gân trên trán, Mutou liếc mắt cười nhạt. Takemichi chỉ đứng ngang ngực hai tên này, cậu đứng giữa hai tên cao to hơn cậu mà ngửa cổ lên, mơ hồ thấy tia lửa điện giữa hai tên đang cười gằn với nhau kia.
Chợt có cục tuyết ném muốn bể đầu làm Mutou suýt ngã ụp mặt xuống tuyết, hắn ôm sau đầu đau đến ong ong mà trừng mắt quay đầu, nghiến răng mắng:
"Mẹ kiếp thằng nít ranh này!"
Kakuchou cũng vừa đi về sau Mutou một chút, thấy một màn quấn khăn len vốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/alltake-comeback/454994/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.