Cả Touman thì ai nấy đều cũng đang bứt rứt trong lòng vì không thể lại gần hoặc nói gì đó với em, vì em chỉ cần nhìn thấy họ là bắt đầu vắt chân lên mà chạy đi ngay không không để họ có cơ hội nói thêm tiên nào.
Tất cả cũng chỉ vì họ thôi, chấp niệm của bản thân đáng ra là yêu em nhưng cái kiêu căng nó ăn sâu vào máu còn cái sĩ diện nó quá cao nên chẳng chấp nhận việc bản thân yêu em mà làm ra những việc tày đình khó mà tha thứ.
Thử nghĩ xem ai mà tha thứ được khi bản thân bị sỉ vả nặng nề, lăng nhục hết lần này đến lần khác còn cả việc bị xem là thú vui tìиɦ ɖu͙ƈ rồi đem ra phát tiết, chẳng ai có thể tha thứ hoặc làm ngơ đi được cả.
Cũng chỉ vì nỗi sợ ăn ngấm sâu vào máu thịt nên ng cũng chẳng thể nào ngừng run rẩy khi thấy họ, hoảng sợ, khóc lóc, né tránh, chạy trốn là những thứ người có thể làm khi thấy họ.
Bây giờ đây họ tự nhìn lại bản thân mình, vì lí do chó má nào mà lại làm em ra nông nỗi như vậy, vậy mà bây giờ còn muốn lại gần hoặc nói chuyện vơi em, 1 sự việc hết sức hoang đường.
Họ đang tụ họp tại đền Musashi, nói tụ họp cho có lệ chứ họ chỉ ra để nói vài chuyện phím rồi cùng nhau sầu não khi nghĩ đien việc của em, họ sai, quá sai , sai từ việc lăng nhục em, rồi cũng sai từ việc lấy em ra làm thú vui tìиɦ ɖu͙ƈ nhìn nhận
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/alltakemichi-hoan-doi-tuong-lai/541728/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.