Tối về cậu nằm trên giường mà tự hỏi. Gu bà cô già đó mặn như đường cát luôn. Thích ai không thích lại thích trà xanh. Đúng là người thành công luôn có đi một lối đi không bình thường mà.
" Takemichi tao xin lỗi mày. Tao hứa là tao không có làm gì có lỗi với mày cả. Tha lỗi cho tao đi " Baji hình như thấy có điều gì đó sai sai từ đám bạn liền tự lết xác đi tới tận nhà cậu xin lỗi.
" Xin lỗi, tao xin lỗi, tao ngàn lần xin lỗi mày " Baji khóc lóc đập cửa nhà cậu mà la hét trong đêm như thằng chồng bị vợ đuổi khỏi nhà.
Cậu thò đầu ra khỏi cửa sổ để chửi thằng điên bên dưới " Bố sư nhà mày im đi để người ta, hàng xóm ngủ. Thằng mặt l*n hay sai chính tả cút mẹ mày đi ồn ào quá "
" Tao cho mày cơ hội cuối cùng. Một xuống mở cửa hai là tao phá cửa vào nhé " Ủa Baji bạn là người xin lỗi hay là đe dọa.
Nghe đến cái cửa yêu dấu của nhà mình sắp bị hãm hiếp bợi một thằng điên khùng đến chính tả còn viết sai mà lòng cậu đau như cắt.
" Ừ ờ mời vô " Phải giữa an toàn cho cái cửa cậu phải hạ mình xuống nhỏ nhẹ nói chuyện với Baji.
Được vô nhà Baji nhanh chóng ép cậu vào góc tường mặt đầy nghiêm nghị dí sát vào mặt cậu.
" Tao thế là tao không không làm gì có lỗi với mày hết. Sao mày không tin tao "
"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/alltakemichi-xin-loi-anh-hung-tao-khong-lam-nua/1984656/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.