Những ngôi sao trên kia thật đẹp. Ước gì nếu cậu chết đi thì cậu cũng muốn làm một ngôi sao sáng nhất bầu trời đen ấy.
Hôm nay trời trở nên lạnh lẽo một cách kì lạ làm cậu không thể nào ngủ được mà cứ lăn qua lăn lại trên giường. Takemichi nhàm chán mặc một chiếc áo ấm rồi đi ra ngoài. Trên con đường đông người qua lại giữa ánh sáng kiêu sa của Tokyo làm cậu khó chịu dù có đi bao lâu thì tiếng ồn từ xe cộ, người đi đường cũng làm cậu chậc một tiếng.
Sau bao nhiêu lâu thì cậu cũng tìm thấy chỗ yên tĩnh để có thể ngắm cái bầu trời đêm đầy sao ấy. Đúng là con sông này là một lý tưởng để ngắm nhìn mọi thứ của nơi xa xôi ấy.
Dựa vào lan can của cây câu mà ngước mặt lên nhìn. Takemichi có thể thấy những ngôi sao đang gọi cậu vậy nó lấp lánh và xinh đẹp. Cậu cảm nhận được đang bay quanh cậu mà từ từ biến mất trên cái bầu trời ấy.
Takemichi vẫn còn luyến tiếc mấy ngôi sao mà cố đưa tay ra để ngắm lấy nó và cậu thấy có gì không đúng ở đây thì cơ thể cậu đang bị treo ngược dưới cây cầu bởi một ai đó đang nắm lấy chân cậu.
" Hể!?!? "
" Hể cái gì mà hể. Bộ mày bị khung hay gì mà nhảy xuống đó! " Keizo nắm một chân của cậu kéo lên.
Cậu được đỡ xuống một cách nhẹ nhàng. Takemichi vẫn còn ngơ ngác nhìn lại phía bầu trời ấy mà đưa xoa thái dương " Cảm ơn vì đã cứu "
" Mày bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/alltakemichi-xin-loi-anh-hung-tao-khong-lam-nua/1984667/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.