Đang lơ mơ ngủ, Châu Chấn Nam bỗng nghe thấy tiếng mở cửa. Bạn cùng phòng đã về rồi? Cậu nghĩ mình nên lịch sự dậy chào hỏi trước đã, dù sao sau này sẽ ở cùng nhau, lần đầu gặp mặt mà mình lại ngủ khò khò thì không tốt lắm.
Châu Chấn Nam dụi mắt ngồi trên giường. Có vẻ như cơn buồn ngủ chưa dứt nên mắt nhỏ của cậu đầy hơi nước, chỏm tóc ngốc hơi vểnh ra, chiếc áo hơi xộc xệch, má hơi đỏ hồng khiến cậu bây giờ vô cùng đáng yêu.
Người đứng trước cửa vừa vào liền giật mình tới mức đánh rơi luôn thẻ học sinh.
Châu Chấn Nam cố tỉnh táo lại, nheo mắt nhìn thiếu niên có mái tóc hơi đỏ kia. Nhìn nhìn vài giây cậu mới chợt nhớ ra!! Đây là Diêu lưu manh chứ ai!! Đậu, sao hắn lại ở đây?? Đi nhầm phòng hả cửa ra đằng sau lưng kìa không tiễn!
Trong khi một ngàn con ngựa chạy vòng vòng trong đầu Châu Chấn Nam, Diêu Sâm cũng bắt đầu mở miệng: "Sao cậu lại ở đây? Bộ nhớ đại ca rồi hay gì? À mà giờ đại ca phải đi tắm cái đã không tiếp khách được đâu, ở đó ngủ tiếp đi nhá."
Sự hoang mang của Châu Chấn Nam đạt tới mức vô cực: "Khoan, đây là phòng cậu á???"
"Thì chả nhẽ là phòng cậu?" Diêu Sâm cởϊ áσ.
Phi lễ chớ nhìn. Bạn học, mặc cái áo vào rồi chúng ta nói chiện tiếp.
"Đây là phòng tôi mà." Châu Chấn Nam hừ mũi.
Tiếng chuông điện thoại Ultraman vang lên cắt đứt cuộc nói chuyện.
Châu Chấn Nam cầm lên nghe, là Hạ Chi Quang. Đầu dây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/allxnam-hoc-vien-am-nhac-thanh-dao/987118/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.