Khương Thanh Nguyên đi xung quanh bên cạnh trái cây do Lạc Dương mang đến, suy nghĩ xem nên ăn hộp dâu tây hay một quả xoài xanh to trước.
Nó nghĩ chú Lạc quả đúng là tri kỷ của nó, chú ấy có trái tim nhân hậu, chú ấy biết nó thích cái gì nhất, sau này nó phải hiếu kính chú Lạc thật tốt mới được.
Vừa ngẩng đầu nhìn lên, nó thấy Ngô Đồng từ trong túi mua sắm siêu thị của Lạc Dương lấy ra một cái hộp vuông nhỏ, mặc dù rất mơ hồ, nhưng bản chất của nó vẫn là một nam sinh trung học ngây thơ, từ nhỏ đến siêu thị cũng không nhiều, thiếu chút kiến thức chung, Khương thiếu gia ngây thơ cho rằng đó là kẹo cao su.
Nó ăn thức ăn đóng hộp hoặc thức ăn cho chó mỗi ngày, cảm thấy có mùi thức ăn cho thú cưng trong đó, nó bèn nghĩ đến việc trộm một hộp để nhai trong khi ba nó không chú ý.
Kết quả là nó nghe thấy Lạc Dương phun ra ba chữ không thích hợp với trẻ vị thành niên với vẻ mặt d*m đ*ng.
Khương Thanh Nguyên phản ứng vài giây mới hiểu hắn đang nói cái gì.
"Gâu gâu gâu!" (Lạc Dương, chú là tên chân chó!)
"Gâu gâu gâu!" (Nhìn dáng vẻ chân chó của chú tôi biết ngay chú không có bất kỳ cái rắm tốt nào trong bụng mà!)
"Gâu gâu gâu!" (Khương Hành bảo chú mua đúng không, chú đúng là tay sai của Khương Hành! Nhận tiền đen của Khương Hành, chú là đồ vừa đen vừa thối!)
"Gâu gâu!" (Khương thiếu gia tôi hôm nay không cắn chớt Khương Hành, tôi mẹ nó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/alpha-cua-toi-la-dinh-luu-trung-sinh/2977759/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.