Không có ánh sáng trắng hiệu ứng đặc biệt năm xu trong phim truyền hình tiên hiệp, cũng không có một phút thay quần áo trong phim hoạt hình phép thuật hay siêu nhân đủ để đối phương bị kẻ thù ấn xuống đất và đập tơi bời 100.000 lần liên tục.
Gần như chỉ trong chớp mắt, con husky trước mặt Khương Hành đập đầu vào cửa thang máy biến mất, thay vào đó là một thiếu niên cao lớn với thân hình tr*n tr**ng.
Con mắt này, cái mũi này, cái miệng này, khuôn mặt này...
Người thật hàng thật.
Lại còn biến ra hình giống hệt con trai hắn.
Ngay cả Khương Hành cũng chưa từng thấy loại cảnh tượng này, vì vậy hắn cúi xuống hoài nghi véo khuôn mặt trẻ con trắng nõn và mềm mại của chàng trai trẻ.
"Mình bị ảo giác sao?" Khương Hành bất giác lẩm bẩm.
Khương Thanh Nguyên như thế nào lại xuất hiện ở đây? Lại còn với thân hình to lớn như vậy? Tại thời điểm này nó chưa nên được sinh ra cơ mà.
Lẽ nào hắn quá nhớ con trai mình nên bị ảo giác rồi?
Đúng, chắc chắn là vậy!
Ngay khi Khương Hành thuyết phục bản thân, bàn tay đang véo má thanh niên đột nhiên bị lực hất bay đi, làn da bị véo lập tức trở nên đỏ ửng.
"Ông sờ vào đâu đấy, bớt chạm vào tôi đi!" Khương Thanh Nguyên gạt chỗ mình bị Khương Hành véo véo trong lòng ghê tởm, giống như bị nhiễm vi khuẩn vi trùng.
Nó chợt nhận ra điều gì đó, đôi mắt mở to ngạc nhiên, sờ sờ cổ: "Douma! Mình có thể nói được sao?”
Nó đột nhiên lại phát hiện ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/alpha-cua-toi-la-dinh-luu-trung-sinh/2977766/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.