Lồng ng.ực Khương Trạm phập phồng như ngọn núi lửa sắp phun trào, dòng nham thạch sùng sục âm ỉ mà mãnh liệt.
Bàn tay anh vu.ốt ve khuôn mặt Vệ Tiểu Trì, cúi người xuống ngang tầm mắt cậu, khẽ hỏi, "Thật sao?"
Vệ Tiểu Trì chậm rãi ngẩng đầu, đôi mắt đen láy yên ả như mặt hồ phẳng lặng, in rõ hình bóng Khương Trạm.
Cậu gật đầu, "Ừm."
Ngọn núi lửa trong lòng Khương Trạm phun trào, anh chầm chậm áp trán mình lên mi tâm của Vệ Tiểu Trì.
"Cậu nói rồi đấy nhé." Khương Trạm ôm chặt Vệ Tiểu Trì, giọng nói như nếp dẻo vừa chín, còn mang theo âm mũi nũng nịu, "Không được nuốt lời."
Vệ Tiểu Trì chầm chậm đưa tay lên, cũng ôm lấy Khương Trạm.
"Ừm."
Cậu lớn ngần này rồi, lần đầu tiên có người đối xử với mình như thế.
Người này tính cách rất tệ, học hành kém cỏi, ngang ngược và còn hay đánh nhau, đôi khi cũng rất hung dữ, đúng kiểu người mà Vệ Tiểu Trì sợ nhất.
Nhưng anh lại đối xử rất tốt với cậu, luôn vô tình bộc lộ sự quan tâm, thích cậu, thậm chí còn vì cậu mà thay đổi.
Vệ Tiểu Trì hy vọng tương lai của mình có sự tham gia của người này, và cũng đã đưa anh vào bản kế hoạch cuộc đời mình.
-
Điện thoại trong túi bỗng rung lên, tiếng chuông cuộc gọi đến vang vọng trong con hẻm vắng lặng.
Khương Trạm thò đầu ngó vào túi Vệ Tiểu Trì, vẻ mặt cảnh giác, "Ai?"
Vệ Tiểu Trì lấy điện thoại ra, là Phương Viện gọi đến.
"Mẹ kế của tớ." Vệ Tiểu Trì ngập ngừng.
Tiếng chuông điện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/alpha-hang-dau-quyt-tien-cua-tui/2780246/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.