Hứa Văn Nghi: "Thứ nhất, trước khi thi đại học không được gây chuyện nữa."
Khương Trạm: "Được."
Hứa Văn Nghi: "Thứ hai, gọi điện xin lỗi ba con."
Mối quan hệ của hai cha con nhà họ Khương căng như dây đàn. Lần gặp nhau trước đó, vì Khương Trạm "không có chí học hành" nên hai người lại cãi nhau một trận, mãi cho đến khi ba Khương Trạm về đơn vị vẫn chưa làm hòa.
Khương Luật bận tối tăm mặt mũi, cả năm chỉ ở nhà được mười mấy ngày. Mà lần nào về, hai cha con họ cũng phải cãi nhau cho được.
Khương Trạm nhíu chặt mày, miễn cưỡng đáp, "Biết rồi."
Hứa Văn Nghi nhìn anh, "Nếu con thấy gượng ép thì thôi, gọi rồi hai người lại cãi nhau nữa."
Khương Trạm điều chỉnh thái độ, nghiêm túc nói, "Không gượng ép, vốn dĩ... vốn dĩ là lỗi của con, con nên xin lỗi."
Thấy anh như vậy, Hứa Văn Nghi vừa giận vừa buồn cười. Thằng con đó giờ chưa từng chủ động nhận lỗi, lần đầu tiên nhận lỗi lại vì một omega.
Khương Trạm càng như vậy thì Hứa Văn Nghi lại càng lo lắng hơn, sợ hai đứa sẽ đi quá giới hạn.
"Thứ ba, nếu ba của đứa nhỏ đó đồng ý cho nó dọn ra ngoài thì để nó chuyển về nhà. Công việc của mẹ đã giải quyết xong rồi, mẹ muốn đích thân trông chừng hai đứa."
Hứa Văn Nghi không hề che giấu sự lo lắng của mình.
Khương Trạm lập tức từ chối, "Không được."
Thái độ của anh khiến Hứa Văn Nghi hơi ngạc nhiên, nhưng khác với tính khí nóng nảy của hai cha con họ, bà luôn biết lắng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/alpha-hang-dau-quyt-tien-cua-tui/2780254/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.