Từ nhỏ Quý Kỳ Sanh đã sợ anh trai của hắn, bây giờ lại bị nhìn chằm chằm như vậy, chân hắn mềm tới mức thiếu điều muốn quỳ xuống. Lập tức tè ra quần chạy xuống lâu, không ngờ lại gặp Đan Văn ngay cầu thang.
Đan Văn: "Cậu đang tìm Cừu Cẩn à? Cậu ấy đang làm gì vậy?"
Quý Kỳ Sanh vội vàng ngăn lại: "Đừng, đừng đi, bây giờ Cừu Cẩn không tiện lắm."
Đan Văn: "Làm sao vậy?"
"Cậu, cậu ấy......" Quý Kỳ Sanh cái khó nó ló cái khôn, thuận miệng nói, "Cậu ấy đang làm vận động với anh trai tôi."
Đan Văn có chút nghi hoặc, nhưng cũng không đi lên, chỉ ở dưới lầu kêu: "Cừu Cẩn, chúng tôi chờ cậu đi siêu thị này!"
Trong phòng, Cừu Cẩn có chút xấu hổ liếc mắt nhìn Quý Thâm Tiêu một cái.
"Quý tổng, nếu không phiền thì khi trở về ngài hãy cắn?"
Tầm mắt Quý Thâm Tiêu đảo qua phía sau cổ của cậu, dấu răng ở trên đó đã bị khá nhạt rồi, ngón tay anh chậm rãi vuốt cái dấu răng kia, du͙ƈ vọиɠ chiếm hữu trong xương cốt Alpha đanv ngo ngoe rục rịch, nếu như anh có thể đánh dấu hoàn toàn thì tốt rồi.
Tuyến thể bị ngón tay ấm áp sờ qua, tê tê dại dại, cái loại cảm giác tê dại này theo tuyến thể dần đi tới toàn bộ thân thể, động tác thân mật chỉ có những cặp đôi làm.
Cừu Cẩn có chút hoảng loạn, nhịn không được hô một tiếng: "Quý tổng......"
Quý Thâm Tiêu không nhẹ không nặng ấn tuyến thể cậu một chút, âm thanh có chút thấp: "Gọi tên tôi."
Cừu Cẩn cắn răng, chờ tới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/alpha-nay-cuc-ki-thom/1737895/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.