Sắp tới chạng vạng, đế cung Lam Vũ chứa mấy ngàn người lại có vẻ yên tĩnh không tiếng động. Mặt trời chiều ngả về Tây, rặng mây đỏ che kín bầu trời, làm cho người ta bất giác nhớ lại hình ảnh mới thấy được từ mấy canh giờ trước trong đế lăng, sau lưng liền cảm thấy lạnh lẽo tới tận xương.
Sợ rằng không ai quên được bộ dáng ôm nhau hôn môi của đế quân bệ hạ và thiếu niên tuyệt sắc kia, một người được bao lấy bởi ánh lửa đỏ rực, một người bị ánh sáng xanh quay xung quanh. Mà lão hòa thượng – người tạo ra tình cảnh đó, lại không thấy bóng dáng ngay khi hai luồng ánh sáng xanh đỏ biến mất. Cấm vệ đã lục soát toàn bộ đế lăng, nhưng vẫn chưa tìm được tung tích của hắn.
Sau cơn khiếp sợ, quần thần hậu phi đều chờ đợi đế quân bệ hạ quyết đoán xử trí chuyện quỷ quái này, chí ít cũng đưa ra lời giải thích hợp lý. Không chỉ về thân phận của Quốc sư, mối quan hệ giữa hai người mà còn cả chuyện “mãnh thú” từng bị tiên hoàng hạ lệnh che giấu vào mười lăm năm trước.
Nhưng sau khi từ đế lăng quay về đế cung, đế quân bệ hạ lại lập tức cùng Quốc sư đại nhân đến Thương Kình cung, tròn hai canh giờ bên trong vẫn không có động tĩnh gì. Ngay cả Thần thân vương đi vào hỏi, cũng bị Lâm Hứa Lâm đại nhân cản lại, nói là hai người đang thương nghị chuyện quan trọng, phân phó không cho bất luận kẻ nào quấy rầy.
Bị ngăn ở ngoài, Dạ Tuấn Thần chắp tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/am-da-ly-du/2550657/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.