Đã qua 3 ngày, từ khi Khải Thụy bắt theo Tắc Lỵ Á biến mất, bọn họ cố gắng thế nào cũng không tìm được chút manh mối. Công nghệ khoa học ở Trái Đất không thể tìm được người ngoài hành tinh, Sư Phù đã dùng đủ mọi cách lục tung tất cả ngóc ngách, ngõ hẻm, đều không thấy. Hắn là tội phạm bị truy nã, không thể trở về Hồng Tuyết Tinh, dù muốn về cũng không có phi thuyền. Bọn họ với Tắc Lỵ Á không có cảm ứng, dùng đạo thuật tìm cũng không ra.
Ba ngày trôi qua, mọi người có lòng nhưng lại không đủ sức.
"Nếu đã không thể tìm được Tắc Lỵ Á, em đến lúc phải trả nợ rồi." - Sư Âm quay về phía Đào Tuyết Ương đang ngồi trên máy tính online.Vừa nghe Sư Âm nói xong, Đào Tuyết Ương cứng đờ.
Muốn gấp gáp tìm người, nhưng mọi nỗ lực đều vô vọng. Bây giờ, Sư Âm muốn trả thù tối hôm đó.
"Thân ái, chị là bạn gái đáng yêu của em. Làm sao chị có thể nhẫn tâm tính sổ với em. Đáng ghét!" - Đào Tuyết Ương e thẹn, cơ thể ỏng ẹo.
"Em mà còn dùng cái giọng đó nói chuyện với chị. Chị sẽ đem em ném xuống lầu."
"Ui...ui..ui..., thân ái chị hung dữ quá." - Đào Tuyết Ương núp trên ghế, giống như chú sóc nhỏ nhìn sư tử.
Sư Âm nổi nóng: "Em là muốn chị dùng bạo lực với em phải không? Giống lần trước em trói chị lại vậy."
"Không, Hôn Âm em sai rồi. Tối đó, chỉ là chuyện hiểu lầm thôi."
"Không nói nhiều, lết tới đây cho chị."
"Tắc Lỵ Á sống chết chưa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/am-duong-nhan-va-thien-su-tieu-thu/1102735/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.