Mới sáng ra sư phụ đã bắt tôi đi gánh nước đổ vào lu. Nào ngờ, tảng đá cạnh giếng nước lại sũng nước, ướt trơn tuồn tuột, tôi không cẩn thận thế là ngã uỵch mông xuống, đau đến nhe răng, đứng lên xoa mông nửa ngày trời cũng chả đỡ hơn được tẹo nào.
"Sao đấy, lại ngồi phải cây gậy hả?"
Tôi quay đầu lại thì thấy Trương Tiểu Bảo đang đứng ở phía sau, nhướng mày cười với tôi.
Mặt tôi thoáng đỏ, "Cút cút cút."
Trương Tiểu Bảo cười đi tới, "Nào, để anh đây xoa cho, sao không cẩn thận như vậy chứ!"
Tôi giơ chân muốn đạp nó một cước, nhưng lại bị nó tránh được.
"Ấy ấy ấy, đùa với mày tí thôi mà, mày tưởng thật chắc."
"Có chuyện gì nói mau, không thì nhanh cút đi."
"Tiểu Duẫn, mày quả không hổ là bạn nối khổ của tao!"
Tôi ngẩng mặt lên, bực mình nhìn nó.
"Tiểu Duẫn, mày thích em gái tao không?"
Tôi sững người nhìn Trương Tiểu Bảo một lượt từ đầu đến chân, thấy nó không có vẻ như đang nói đùa.
"Tiểu Bảo, tao đã nói rồi mà, tao chỉ coi Tiểu Miêu như em gái, không hề có tâm tư nào khác."
Trương Tiểu Bảo nghe thế, vò đầu bứt tai, bày ra vẻ mặt khổ não mà nhìn tôi, "Tao cũng biết là thế. Thế nhưng mà tao vẫn muốn hỏi lại mày. Tao nghĩ, vạn nhất mày lại thay đổi chủ ý thì sao."
Thấy nó như vậy, tôi bắt đầu cảm thấy là lạ.
"Tiểu Bảo, sao tự nhiên mày lại tới đây hỏi tao chuyện này? Mày thành thật khai báo xem nào, em mày xảy ra chuyện gì rồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/am-duong-phu-phu/892317/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.