Chương 10: Âm trạch
Ngân Tranh và Thẩm Khinh Vi ở trước mặt nhìn nhau hai giây, ánh mắt chờ đợi ấy, Ngân Tranh im lặng, khoảnh khắc Thẩm Khinh Vi chủ động ôm cô ấy, Ngân Tranh đưa ngón tay ra chọc lên trán Thẩm Khinh Vi, tạo ra khoảng cách, nhàn nhạt nói: "Không biết lớn nhỏ chừng mực."
Thẩm Khinh Vi tủi thân: "Em nào có không biết chừng mực?"
Ngân Tranh không muốn cãi chày cãi cối với cô, Thẩm Khinh Vi dây dưa cô ấy: "Sư tỷ."
"Đừng làm loạn." Ngân Tranh nói: "Liên lạc được với sư phụ chưa?"
Thẩm Khinh Vi lắc đầu: "Chưa nữa."
Bọn họ vốn dĩ không cần tới hung trạch, nhưng vì tháng trước sư phụ của bọn họ đột nhiên rời đi, không có tin tức, cho nên sư thúc mới để hai người tới đây, Ngân Tranh vừa xuống núi liền tới Thiên Sư Môn cùng những nơi khác nghe ngóng, cho nên mới tới đây muộn nửa ngày.
"Thầy đi đâu được nhỉ?" Thầm Khinh Vi không hiểu: "Gần mười tám năm không xuống núi rồi."
Từ sau khi cô được thu nhận, sư phụ chưa từng bước nửa bước ra khỏi Âm Dương Môn, ông ấy nói muốn chuyên tâm bồi dưỡng cho cô và sư tỷ, thể chất của hai người khác với những người khác, ngàn người chọn một, tới đời bọn họ chỉ có hai đồ đệ bọn họ.
Ngân Tranh nhìn sang cô, ánh mắt tối đi, giống như có điều muốn nói, nhưng không lên tiếng.
"A!" Thẩm Khinh Vi đột nhiên nói: "Em biết rồi, có phải sư phụ muốn đi tìm những đồ đệ khác không?"
Ngân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/am-duong/2693315/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.