Thẩm Dật thích ngủ nướng, trong suốt kỳ nghỉ dưỡng ở biệt thự của Tô Quỳ, ngày nào anh ta cũng ngủ đến mười giờ trưa. Tần Tấn nhờ dịch vụ báo thức của khách sạn, nhưng không ăn thua, đành phải rút thẻ ngành yêu cầu nhân viên lễ tân mở cửa phòng.
Kết quả là chuyến bay mà họ đặt chỗ trước đã bay mất, nên họ phải đi chuyến sau. Tần Tấn rất đau khổ khi không được hưởng giá vé ưu đãi. Bởi vì phần lớn chi phí đi công tác, họ phải tự bỏ tiền túi.
- Thực ra chúng ta có thể ngồi tàu nhanh, chỉ mất khoảng một ngày thôi.
Hình Mẫn đưa mắt về phía Thanh Hoành và Cửu Thiều đang ngồi sát bên nhau đọc sách.
- Ngồi tàu thì vẫn có thể nhảy tàu, nhưng máy bay thì đừng mơ.
Thẩm Dật thấy chán, bèn ghé vào xem sách với họ. Đó là tập truyện ngắn của Raymond Carver.
- Nhiều chữ như vậy mà cũng đọc được à?
Thanh Hoành ngẩng nhìn anh ta:
- Trở ngại đọc hiểu của anh quả rất nghiêm trọng.
Kỳ thực, Thanh Hoành cũng không được chữ nào vào đầu, vì lúc ngồi trong phòng chờ máy bay, cô nhận được điện thoại của Tô Tường. Tô Tường nức nở trong điện thoại, mời cô ở lại dự tang lễ chị gái mình, nhưng cô buộc phải từ chối vì họ đã đến sân bay. Không biết lúc đó cô nghĩ gì, cô hỏi Tô Tường: "Trợ lý Ngô có ở cạnh cô không? Tôi muốn nói chuyện vói anh ấy."
Tô Tường liền đưa điện thoại cho Ngô Y Thanh.
Ngô Y Thanh ngập ngừng một lúc mới: "A lô".
Thanh Hoành
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/am-lay-ma-quy/60350/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.