Sau khi lễ cưới của Hoàng Chí Cẩn kết thúc thì Lương An và Diệp Tinh Hà tạm thời không có việc gì hệ trọng nữa.
Chỉ có quan lại là bận tối mắt vì lại đến vụ thu hoạch nữa mà thôi.
Lần vừa rồi xuất quân không tổn hao nhiều quân lương lắm cho nên mùa này thu hoạch tốt làm cho kho chứa của Thương Bộ có phần quá tải.
Vì thế cần phải nghĩ cách giải quyết bớt đi.
Mà một trong những cách tốt nhất chính là thuyền buôn của Đông Quốc và Hải Quốc.
Cả hai nước này đều nằm phía ngoài biển cho nên việc trồng cấy của họ không thể nào được bằng trong đất liền.
Nước Giang ở gần họ nhất thì thiệt hại quá nhiều nhu cầu trong nước còn chưa lo xong thì lấy đâu ra mà bán cho họ.
Nước Thịnh thì dân đông quân đông cho nên cũng không thừa mà bán cho nước ngoài.
Họ vừa sử dụng vừa tích trữ còn cảm thấy thiếu một chút ấy.Thế nên chỉ còn lại nước Lương hiện tại đang dư thừa là có thể bán thêm cho họ một phần này.
Chỉ là quãng đường vận chuyển xa hơn nước Giang kha khá mà thôi.
Vì họ bắt buộc phải đi vòng qua nước Giang thì mới đến được cảng Bạch Sa của nước Lương.Thương Bộ cũng hiểu được vấn đề này cho nên họ chấp nhận giảm giá một chút để bù vào phí vận chuyển của các thuyền buôn.
Điều này làm cho cảng Bạch Sa thời gian này vô cùng tấp nập.
Đội thuỷ quân của nước Lương cũng lần đầu tiên cho thấy sự hiện diện của mình khi bảo vệ an toàn khu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/am-nhat/1392098/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.