Nếu phải nhớ, thì ta không còn nhớ được dung mạo phụ mẫu mình ra sao. Chỉ nhớ lúc còn nhỏ vì một trận hỏa hoạn mà ta tan nhà nát cửa, biến thành cô nhi. Chịu đựng khuất nhục sống trong một nơi không có ánh sáng mặt trời, chỉ muốn có ngày vì người thân rửa mối huyết hận thâm thù.
Cơ hội báo thù này, ước chừng ta đã đợi mười năm.
Triều đình phái quân binh đến bao vây càn quét, ta nhân cơ hội hỗn loạn trốn khỏi hầm giam, nhặt lưỡi hái dùng hết sức bình sinh đuổi theo tên súc sinh, từng đao từng đao vung xuống, ta chém trong cơn điên cuồng. Máu tươi văng tứ tung, mùi tanh nồng khiến ai ngửi thấy cũng phải ói mửa. Ta ôm tâm trạng liều chết, hoàn toàn không để ý bản thân cũng bị lợi kiếm đâm rách ngực, cắn răng chặt lấy đầu hắn, cuối cùng không chịu được thêm đổ gục xuống vũng máu, nằm thoi thóp.
Là đại tướng quân đã cứu ta. Hắn mang ta đi, trị lành thương cho ta, sau đó dạy ta võ công, dạy ta thi thư, để ta gặp gỡ nữ nhân như nữ thần ấy.
Nàng là nữ nhi độc nhất của tướng quân, thân phận cao quý, nhận hết vinh sủng. Ta trở thành nô bộc của nàng, theo phía sau. Lúc đó ta vừa tròn mười sáu, cũng đồng trang lứa với nàng.
Nàng trong độ tuổi xuân xanh nhất, không hạn chế không gò bó, hào quang rực rỡ muôn dặm, như loài hồng nhạn xòe đôi cánh đón làn gió mới, quan sát cả thiên hạ. Ta luôn đứng sau lưng lẳng lặng phụng bồi, cảm thấy chỉ có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/am-sat-doi-tuong-la-ho-ly/2331935/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.