Cửa đóng lại, bức màn rũ xuống, ánh sáng trong phòng tối dần đi.
"Nàng muốn làm gì?"
Người dưới thân vùi mình vào chăn, bàn tay nắm lấy tấm chăn hơi buộc chặt.
Ta thở dốc trầm giọng.
"Nàng đoán xem?"
"Ai nói nàng được phép làm vậy, thiếp có nói tha thứ nàng sao."
Một vị quận chúa đến nước này vẫn miệng nói một đằng lòng nghĩ một nẻo, xích lại gần ta mặt trầm xuống. Nhưng trong đôi mắt lạnh kia vẫn chứa mị hoặc không thể cất giấu, nửa điểm uy hiếp cũng không có.
"Hôm nay lá gan lớn thật ha."
Ta thật muốn hung hăng ngăn chặn cái miệng không thẳng thắng này lại. Cúi người chống đỡ trên giường, giam cầm nàng giữa hai cánh tay,
"Còn không phải do nàng trêu chọc."
Phải biết khi yêu nữ nhân trở nên rất ghen tuông. Thấy bên cạnh nàng có người sẽ phát ghen, phát hiện nàng thân cận người khác cũng sẽ ghen, chỉ hận không thể để trong mắt nàng chỉ có một người là ta.
Trước kia đọc trong sách tình tiết tương tự, luôn cảm thấy khoa trương buồn cười, hôm nay bản thân lâm vào loại tình cảnh này, mới biết khó mà kềm chế nhường nào, là một mùi vị chua cay đắng ngét.
Rốt cuộc tại sao cảm giác lại mãnh liệt như vậy, bây giờ nghĩ lại, chỉ sợ ta đã yêu thảm người này. Trước cả thời điểm ta kịp nhận ra, thì người này liền đã mọc rễ gieo mầm, vô cùng xảo huyệt.
Một tay ta vuốt ve gương mặt quận chúa, vuốt đến hàng mi, trong lòng dần sinh oán niệm. Nàng để mặc động tác ta, không kháng cự, chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/am-sat-doi-tuong-la-ho-ly/2331977/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.