Cả hai nói chuyện xong, Đại Phương liền áp giải nữ thích khách và đám thuộc hạ – có vẻ thật sự chỉ tới nướng đồ ăn thôi – rời đi, còn hung hăng gói theo tất cả gà nướng nằm tản mạn dưới đất.
Quận chúa cũng cho ám vệ rời khỏi với nàng, ngay sau đó ta dắt ngựa tới, đeo bọc hành lý lên lưng ngựa. Nháo một trận như vậy, quận chúa hẳn cũng đâu còn tâm trạng mà du ngoạn, bây giờ nhìn sắc mặt nàng rõ ràng âm trầm hơn trước rất nhiều. Hơn nữa nếu còn chưa hồi phủ, sẽ lại để tiểu vương gia tức giận biến thành sư tử đi haha.
Ta giũ chiếc áo khoác ngoài khoác lên cho nàng.
"Quận chúa, chúng ta cũng trở về thôi."
Không ngờ những lời này lại như thể đâm vào chỗ nghịch lân của nàng vậy, nàng vốn thần sắc đã không mấy tươi tắn nay càng băng giá hơn. Ánh mắt lạnh lùng nhìn ta.
"Sao hả, thấy Đại Phương dẫn nàng ta đi, ngươi liền nóng lòng muốn đi theo rồi?"
Ơ? Ta sững sốt. Nàng đang ám chỉ ai?
"Ban đầu đặt cho ngươi cái tên Đại Hoa, đúng thật đã không bôi nhọ. Tham sắc lòng tham không đáy."
Quận chúa lại thêm vào một câu, cuối cùng dùng giọng điệu châm chọc. Nổi giận vô cớ khiến ta vô tội chớp mắt mấy cái.
Sắc mặt Quận chúa thật khó nắm bắt, nói thay đổi là liền thay đổi. Lúc này ta thử suy nghĩ mấy câu vừa rồi của nàng, kết quả sau khi vô cùng tỉ mỉ ngẫm nghĩ là: Người này sẽ không phải nói ta với Thốn Tuyết đấy chứ? ! Đùa gì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/am-sat-doi-tuong-la-ho-ly/2332015/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.