Không hạ thủ được, cũng đồng nghĩa nhiệm vụ thất bại.
Vậy ta nên làm gì tiếp theo, gấp rút đóng gói đồ đạc rời khỏi Thuận Thiên thành nơi thương tâm này? Nhưng lấy đâu ra tiền mà bồi thường cho khách bây giờ? Lần này sẽ bị hội liên minh để mắt tới cho xem. Hơn nữa, Minh Phong của ta vẫn ở trong tay quận chúa a...
Ta chán nản ngồi trên một tảng đá bên bờ biển, ôm mặt. Tâm trạng buồn phiền giống như ngày u ám mây đen kéo đến giăng đầy trời vậy.
Sáng nay cáo biệt Hỗ đại nương xong, ta cưỡi ngựa dạo biển cùng quận chúa. Lúc này đã là gần trưa, cũng là lúc nước thủy triều dâng, mực nước biển xanh thẳm lặng lẽ dâng lên, tràn qua cả một vùng cát trắng như tuyết cùng những bãi đá ngầm.
Bầu trời cao vời vợi mặt nước rộng mênh mông, gió biển nhè nhẹ thổi. Hiếm thấy mùa đông mà trời lại quang đãng nắm ấm như vậy, tạo nên vô số ánh sáng lấp lánh trên mặt nước. Mà đưa mắt nhìn về bờ cát trắng hướng xa xa, mỹ nhân đang đứng nơi đó trông giống một đóa mơ hồng nở rộ trong tuyết trắng vậy, làm cho khung cảnh lạnh lẽo tăng thêm không ít sắc màu.
Chỉ tiếc vị mỹ nhân này lại chính là tên đầu sỏ mang đến cho ta cảm giác u sầu bị thất bại.
"Nơi này quả thật rất đẹp."
Quận chúa đi tới cạnh ta, cởi lớp áo khoác màu đỏ nhạt, êm ái nói. Bắt đầu từ sớm độ cong bên mép nàng vẫn không hề biến mất, cứ như nàng có tâm trạng đặc biệt vui
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/am-sat-doi-tuong-la-ho-ly/2332021/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.