Tôn Thiếu Kiều dưỡng sức hai ngày rồi quay lại trường học, còn đem sách theo.+
Mấy cuốn sách này cuốn nào cũng được bao sạch sẽ, chỉn chu, sáng bóng.
Nếu đã đồng ý với Lý Thời Khánh là sẽ học hành chăm chỉ thì tất nhiên cậu sẽ không ngang ngược ngủ trong lớp như trước nữa, khỏi phải nói, thái độ là quan trọng nhất.
Mấy tên đàn em thấy trên bàn Tôn Thiếu Kiều chất đầy sách vở, chúng vây quanh cậu, "Đại ca, đừng nói là anh muốn học tập đó nhé."
"Cút sang một bên đi, bố mày là vì yêu mà phấn đấu, để được học chung trường đại học với chị dâu tụi mày."
Mấy tên đàn em ném tới ánh mắt khinh bỉ, chẳng lẽ bọn họ không biết năng lực học tập của đại ca nhà mình hả?
Tôn Thiếu Kiều đạp mỗi đứa một phát, xô cả đám ra ngoài, "Tụi mày để yên cho ông học tập chăm chỉ, đừng tới đây quấy rầy bố mày nữa."
Tôn Thiếu Kiều nghĩ tới cảnh tưởng mình và vợ học chung trường đại học, cùng nhau phấn đấu, cùng nhau làm thí nghiệm, còn có thể bảo vệ vợ, không để vợ bị bắt nạt, thật tình, nghĩ tới thôi đã thấy vui quá trời.
Dựa vào ảo tưởng, Tôn Thiếu Kiều cố gắng tới trưa, nhưng mà cũng vẫn không hiểu bài, một ngày trôi qua tựa như một năm.
Tới giờ nghỉ trưa, Tôn Thiếu Kiều có chút việc, cậu tới ngân hàng gần trường, tranh thủ rút tiền ra, bà nội gần hết thuốc rồi.
Khi tới nơi, Tôn Thiếu Kiều nhìn vào tài khoản ngân hàng mà hết hồn, sao tự dưng lại nhiều 2 vạn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/am-tham-tim-cach-doi-khach-thanh-chu/2248444/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.