Cộc... Cộc... Cộc...
Cỗ xe độc mã lao nhanh trên quan lộ, bỏ lại phía sau đám bụi mù dầy đặc. Trên lớp lông đen mượt lốm đốm những giọt mồ hôi, nhưng xem chừng tuấn mã vẫn chưa hết sức, nên bốn vó của nó vẫn phi nước kiệu đều đặn, kéo theo cỗ xe che kín rèm phía sau lưng mình.
Ngồi trên ghế xà ích là một cung nữ hình như chỉ cầm dây cương một cách hờ hững.
Bốn cao thủ hán nhân vận võ phục huyết y lướt băng ra chắn ngang đường. Gã đội trưởng giơ thẳng lên trời một tín kỳ thêu nhật nguyệt, tín kỳ của Thiên giáo.
Y cất tiếng dõng dạc quát lớn :
- Dừng ngựa!
Con tuấn mã hí lên vang dội rồi mới chịu dừng bốn vó.
Gã cao thủ Thiên giáo quắc mắt hỏi nàng cung nhân cầm dây cương :
- Ai ở trong xe?
Nàng cung nữ mỉm cười, lấy từ trong thắt lưng ra một tấm kim bài đưa đến trước.
- Các hạ có thể nhận ra tấm kim bài này.
Gã hán tử rọi nhãn quang sáng ngời chiếu vào tấm kim bài đó, lẩm nhẩm đọc :
- Đông Giang quận chúa Vương Tỉnh.
Gã nhìn nàng cung nữ :
- Cỗ xe này của Quận chúa?
Nàng cung nữ nhún vai :
- Các hạ đã thấy kim bài của Quận chúa rồi, chẳng lẽ lại không tin sao?
- Tại hạ tin! Nhưng theo lịnh của Tổng tài Thái Minh Công, bọn tại hạ phải chận các nẻo đường để không cho địch nhân tháo chạy.
- Lịnh của Tổng quản chỉ có hiệu lực đối với những người khác thôi, còn đây là cỗ xe của Quận
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/an-cuu-ky/1055390/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.