Hai cánh cửa bằng gỗ lim mở tung ra sau tiếng rầm như quả búa tạ nện vào thanh gỗ mục, một gã đại hán vận huỳnh y xồng xộc bước vào. Gã vừa thấy Giang Thùy Linh đã cất lên tràng cười khăng khắc nghe vừa chói tai vừa tởm lợm :
- He... He... He Cắt những tiếng cười quái gở và nhục cảm ấy, tên đại hán lè nhè nói :
- Kỳ nữ đây rồi, hè... hè..., kỳ nữ đây rồi. Nàng biến mất tăm khiến đại gia đi tìm mỏi con mắt, mòn hết hai đế giầy.
Gã vừa nói vừa giang tay, nghiêng đầu trước mặt Giang Thùy Linh như một tên hề đang làm dáng.
Bị gã đại hán phá bĩnh, cắt ngang những hồi ức của mình, Thế Lãm sa sầm mặt xuống trầm giọng hi :
- Các hạ là ai?
Gã đại hán quay lại nhìn chàng, rồi vỗ vào ngực mình :
- Tên súc sinh kia không biết đại gia là ai? Bổn đại gia là Đô đầu đề lao Kim Lăng. Ngươi có muốn ta gông ngươi vào trong ngục tối không?
Đôi mày lưỡi kiếm của Thế Lãm cau hẳn lại.
- Thì ra ngài là Giám mục Đô đầu Lý Oai.
- Chính bổn đại gia. Tiểu súc sinh đã biết tục danh của bổn đại gia sao chưa chịu quỳ xuống lạy xin tha tội.
Thế Lãm đột nhiên cảm thấy thanh thản vô cùng, quả thật ngay chính chàng cũng không hiểu sao cảm giác thanh thản lại trổi lên trong lúc này mà lúc bình thời có lẽ lời xúc phạm của Lý Oai đã tạo ra trong lòng chàng sự phẫn nộ của hỏa diệm sơn.
Thế Lãm dấn ba bộ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/an-cuu-ky/1055402/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.