"E hèm!" Giọng nói khác trong phòng vang lên, hai người quay ra phía giường bệnh, thấy Phiên Long đã ngồi mở mắt, nhìn về phía mình. Giật mình mà tách nhau ra, Phiên Long thấy mà thở dài: "Haiz! Chị à! Hai người muốn thân mật thì về nhà hoặc nếu không nhịn được thì toilet ở đằng kia, giải quyết xong thì hẵng ra. Chứ hai người cứ ở đây như vậy có phải phô trương quá không? Em là dân FA đó, nhìn thấy thật tủi thân mà!"
"Gì... Gì chứ?" Phiên Linh đỏ mặt, trách móc thằng em "Tỉnh thì cứ nói! Chị... " Vương Hạo đặt tay ở eo mà kéo cô vào lòng, làm cho cậu nhóc nào đó thấy thật ngứa mắt, hắn mới cất tiếng: "Nếu cậu đã khỏi rồi thì nên cảm ơn cô ấy đi, Linh đã lấy máu của mình để cứu cậu đó!"
"Lấy máu cứu em?" Phiên Long ngạc nhiên, cậu có bị mất giọt máu nào đâu mà phải lấy máu của chị?
"Cậu không cần phải biết nhiều, chỉ cần biết rằng cô ấy đã lấy máu để cứu cậu!"
"Chị hai! Cảm ơn!"
"Cậu nghỉ ngơi đi! Chúng tôi về đây!" Hắn ôm eo cô đi ra khỏi phòng, cô quay đầu lại mà nói với cậu: "Nghỉ đi, khi rảnh chị sẽ đến thăm em!"
"Được rồi! Được rồi! Về đi, phòng bệnh ngập cẩu lương rồi! Lượn đi cho nước nó trong!"
"EM..." Phiên Linh tức giận, định quay lại đánh nó thì bị Vương Hạo kéo lại: "Để nó nghỉ đi!"
"Mày chờ đó! Chị sẽ trừng trị mày sau!" Cô vừa nói vừa giơ ngón giữa lên, cậu ở trên giường lè lưỡi trêu chọc. Rốt cuộc, cô vẫn ngậm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/an-ky-quy-hau/490769/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.