Hổ Đen run rẩy, sợ hãi pha lẫn thắc mắc nhìn về phía Tiểu Kha.
“Tiền bối còn muốn chúng tôi làm gì nữa?”
“Chúng tôi đang làm việc cho nhà họ Vương ở thủ đô, hi vọng tiền bối nể mặt.” Nghe thấy nhắc tới nhà họ Vương ở thủ đô, Tiểu Kha tò mò hỏi gã:
“Nhà họ Vương ở thủ đô lợi hại lắm à?”
Hổ Đen nhìn Tiểu Kha như nhìn một tên ngốc, chuyện này mà còn phải hỏi nữa hay sao?
“Chắc tiền bối là cường giả tông sư phải không, nhà họ Vương ở thủ đô cũng có võ đạo tông sư tọa trấn.”
“Chắc hẳn ngài hiểu võ đạo tông sư có nghĩa là gì.”
“Ồ”
Tiểu Kha khẽ đáp rồi lại nói:
“Tôi biết rồi, các ông có thể đi nhưng tôi muốn đưa người trong xe đi.”
Nghe vậy, Hổ Đen cảnh giác, cơ thể gồng lên, khế hỏi thanh niên mặc áo trắng lý do.
Cậu khoanh tay, nghiêm túc nói với Hổ Đen:
“Tôi không quan tâm lý do, ông mau giao cô ấy ra đây, đừng ép tôi phải đánh ông.
Nếu không phải đối phương trông đã ngoài hai mươi, khéo Hổ Đen đã tưởng rằng cậu là một đứa trẻ.
Tại sao nghe giọng điệu lại non nớt như vậy chứ?
Thấy gã không trả lời, Tiểu Kha nhíu hàng mày kiếm, không nhịn được nói: “Ông nhanh lên đi, tôi còn phải... Còn có việc.”
Hổ Đen lộ vẻ do dự rồi thở dài.
“Tiền bối, vậy ngài đưa cô ấy đi đi.”
Tiểu Kha mỉm cười, bật ngón tay cái, trong lòng không khỏi nghĩ: “Tên này tốt thật!”
Cậu cất Kim Ô đi, đi ngang qua bốn người bọn họ, tiếp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/an-may-tu-tien/781775/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.