Tiểu Kha lắc đầu, nói sẽ tự tìm.
Rồi hai người phóng lên tầng bốn, vị quản lý cười nói trẻ con quả thật nghịch ngợm.
Ông nghĩ hai người chỉ đơn giản đi loanh quanh, những cuốn sách để ở tầng này chắc chúng cũng không đọc hiểu được.
Sau một lúc lựa chọn, Tiểu Kha đã ôm 6 cuốn sách.
Mỗi cuốn đều cực dày, cao khoảng 8 cm.
Đỗ Tử Mặc nhìn bộ Tứ Khố Toàn Thư trong tay với vẻ mặt phức tạp, không nhịn được càu nhàu:
"Rõ ràng là có thể nhận biết những chữ này, nhưng sao lại không hiểu được ý nghĩa chứ?"
Hai người đi xuống lầu, Tiểu Kha đặt sáu quyển sách dày cộp lên quầy lễ tân.
Ông lão quản lý đỏ bừng mặt nhìn Tiểu Kha, khó hiểu hỏi:
"Năm năm mô phỏng ba năm thi tuyển sinh đại học? Tập truyện trinh thám Sherlock Holmes? Tập ngạn ngữ cuộc đời?..."
"Đừng nghịch nữa nhóc con, những quyển này cháu xem không hiểu đâu. Sang kia lấy mấy quyển truyện cổ tích kia kìa."
Nói rồi, ông lão quản lý tử tế chỉ về phía giá sách truyện cổ tích ở tầng một.
Trong lòng ông lão lẩm bẩm phỉ nhổ:
Học sinh lớp một muốn xem những quyển sách này thì làm sao hiểu được.
Tiểu Kha ngoan cố lắc đầu, nhất quyết phải mượn mấy quyển đó.
Cuối cùng, hai người ôm cả đống sách trở về lớp học.
Suốt buổi chiều, Tiểu Kha ngấu nghiến nghiên cứu những quyển sách mượn về, kiến thức trong đầu cũng dồn dập tích lũy thêm.
Nhưng đối với Đỗ Tử Mặc, Vương Tiểu Kha lật một trang sách chỉ trong hai giây, liệu có nhìn ra được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/an-may-tu-tien/781993/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.