Sau khi tắm rửa và mặc quần áo xong, Tiểu Kha cẩn thận từng li từng tí một thò đầu ra ngoài.
"Phù, xem ra chị tư rời đi rồi."
Tiểu Kha đi về phòng, trong lòng thầm nghĩ sau này cậu sẽ phải tránh mặt chị gái. Trở lại căn phòng nhỏ quen thuộc, Tiểu Khê trực tiếp ném mình lên chiếc giường mềm mại.
"Ô, sao mình lại cảm thấy cái giường đã trở nên mềm dẻo lại còn rất ấm áp nhỉ?"
Tiểu Kha ngẩng đầu lên, cậu cũng không biết là mình đã nằm trong vòng tay của chị tư từ lúc nào.
"Chị tư, tại sao chị lại ở trên giường của em vậy?"
Vương Văn Nhã moa moa trên mặt Tiểu Kha một cái, giọng nói rất êm tai.
"Chị sẽ giám sát cách ăn mặc của em và đây chính là bộ quần áo mà lần này em cần phải mặc."
Cậu quay đầu lại và nhìn thấy một chiếc áo choàng rất sang trọng đang lặng lẽ nằm ở đầu giường.
Vương Văn Nhã thúc giục em trai mình mau chóng thay bộ quần áo mà cô ấy đã đích thân tỉ mỉ lựa chọn.
Dưới sự chăm sóc thân mật của chị gái, Tiểu Kha thay sang bộ trang phục này.
Một chiếc áo choàng viền vàng màu vàng ngỗng với chiếc áo sơ mi trắng như tuyết bên trong và một chiếc quần ống đứng thẳng màu đen bên dưới, trên bộ quần áo còn được trang trí bằng những hạt ngọc lưu ly, chiếu sáng rực rỡ dưới ánh sáng.
Đứng ở đó, cậu tựa giống như một khối ngọc bích đúc hình người hoàn mỹ, vẻ đẹp thật tuyệt vời, tạo cho người ta cảm giác quý
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/an-may-tu-tien/782027/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.