Sau đó tôi nghe thấy tiếng của Trúc Ly Nương :
- Sớm hơn dự kiến , xin thánh nữ hãy tránh ra , để ta đưa linh hồn Vỹ Nại đi .
Tôi ôm chàng vào lòng , lắc đầu lia lịa rồi nói :
- Không ... xin đừng đưa chàng đi ... Vũ Vũ cầu xin người ... xin hãy cứu lấy chàng ... làm ơn ... hu hu hu ...
Trúc Ly Nương :
- Ta không thể , xin thánh nữ hãy triệu hồi ấn ngọc và trở về cung Duyên Tuyền đi .
Đột nhiên toàn thân Vỹ Nại phát sáng , ấn ngọc rời khỏi người chàng và bay lơ lửng trong không trung , trong đầu tôi chợt nảy sinh ra suy nghĩ , tôi đặt Vỹ Nại xuống rồi nói :
- Hỡi Ấn Ngọc Uyên Ương , ta là cung chủ của ngươi , hãy nghe theo lệnh ta , ta muốn một lá chắn bảo vệ mình .
Ấn ngọc dang tay nói :
- Lệnh của cung chủ , ấn ngọc xin nghe theo .
Xung quanh tôi và Vỹ Nại trở nên đỏ rực , tôi nhắm mắt rồi vận khí , quanh quẩn bên tai tôi nghe thấy tiếng của Trúc Ly Nương :
- Thánh nữ ... hãy ngừng lại đi .
Vỹ Lạc gọi tôi :
- Mẹ ơi , mẹ đang làm gì thế ... á ...
Hình như Vỹ Lạc chạm tay vào vòng chắn , mặc dù nó ở sát bên cạnh Vỹ Nại , nhưng nó không thể chạm vào lá chắn của ấn ngọc .
Người tôi đang phát sáng , tôi há miệng , một viên ngọc màu hồng bay ra , tôi cầm lấy nó cho vào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/an-ngoc-uyen-uong/512702/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.