Vì cạn kiệt thể lực, lúc này Nhiễm Cấm mềm nhũn nằm trong lòng Trì Ngộ, để mặc cô bế lên giường.
Cơn bủn rủn từng chút được giảm bớt.
Chiếc đèn ngủ nhỏ toả ra ánh sáng ấm áp nhàn nhạt, phủ lên khuôn mặt vẫn còn đọng hơi ẩm của Nhiễm Cấm một lớp màu cam dịu dàng.
Làm nàng lại càng xinh đẹp và yếu đuối.
"Em muốn biết tất cả quá khứ của người em yêu."
Trì Ngộ hỏi xong cũng không nôn nóng, chỉ vuốt ve lên từng ngọn tóc của Nhiễm Cấm, lặng yên chờ đợi.
Đôi mắt ửng hồng từ từ dịu đi, trong cặp mắt xinh đẹp này của Nhiễm Cấm dường như luôn chứa đựng cả đại dương sâu thẳm, lúc nào cũng đầy tâm sự.
Sau một lúc lâu, Nhiễm Cấm vẫn không hé răng về những chuyện mình đã trải qua.
Trì Ngộ có thể hiểu được.
Từ lúc ở chung trong phòng tắm vừa rồi Trì Ngộ đã hiểu, cả tâm lý và sinh lý của Nhiễm Cấm đều bị kìm hãm và đè nén rất nặng nề, nàng phải khắc chế tình cảm đến mức vô vọng. Chuyện này lại có liên quan đến quỹ đạo cuộc sống của nàng, và những vết thương lòng ấy không thể chữa lành trong một sớm một chiều.
So với người bình thường lại còn khó thổ lộ cảm xúc hơn, Trì Ngộ biết.
Nhưng việc này cũng không ngăn được Trì Ngộ muốn chung sống cùng nàng, muốn yêu thương nàng.
Trì Ngộ cũng không muốn ép buộc nàng.
Hiện tại, Nhiễm Cấm dưới sự dẫn dắt của Trì Ngộ đã có thể bắt đầu học cách tận hưởng, sẽ mở miệng yêu cầu, đây là bước đầu tiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/an-sung-cua-tao-hoa/2563811/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.