Khi Nhiễm Cấm tỉnh dậy, chung quanh rất yên tĩnh.
Nàng nhìn thấy tin nhắn Trì Ngộ để lại trên máy tính bảng nên cầm điện thoại lên, không có tin nhắn của Trì Ngộ, không biết Trì Ngộ đã ra ngoài bao lâu.
Nhiễm Cấm đi ra phòng khách rót cho mình một ly nước, lấy súng bắn nhiệt kiểm tra nhiệt độ cơ thể, cơn sốt đã dứt hẳn, nhưng vì mới hạ sốt nên nàng vẫn cảm thấy vô lực.
Y tá đến ghi chép tình trạng hiện tại của nàng.
Nhiễm Cấm hỏi y tá rằng có để ý Trì Ngộ đi lúc nào không.
"Trì tổng à, có lẽ là hai, ba tiếng trước." Y tá nhớ lúc Trì Ngộ rời đi, cô đang lén ăn khuya trong phòng y tá, để không bị Trì Ngộ phát hiện, cô ấy còn phải lén lút giấu giếm.
Nghe khoảng thời gian "hai, ba tiếng", động tác uống nước của Nhiễm Cấm chợt dừng lại.
Đã lâu như vậy mà Tiểu Ngộ vẫn chưa về?
Nhiễm Cấm nói với ý ta: "Cô vất vả rồi."
Y tá rất hiểu ý rời khỏi phòng bệnh, Nhiễm Cấm lập tức gọi điện thoại cho Trì Ngộ.
Điện thoại tắt máy.
Cảm xúc bất an lan tràn trong lòng Nhiễm Cấm, khuôn mặt nàng dần mất đi huyết sắc.
Nàng biết Trì Ngộ luôn luôn cẩn thận, sẽ không đột ngột mất liên lạc, lúc này mới chín giờ tối, cô sẽ không tắt máy.
Chẳng lẽ điện thoại hết pin? Nhưng nếu như vậy, cô sẽ gửi tin nhắn WeChat để giải thích trước khi tắt máy.
Suy nghĩ của Nhiễm Cấm hỗn loạn, đối với nàng, điều này rất bất ổn.
Nàng biết, nếu như nóng nảy vào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/an-sung-cua-tao-hoa/2563819/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.