Chủ thuyền kinh hãi.
Một tiếng cốp vang lên, một thỏi vàng rơi trên sàn thuyền, trước mặt hắn.
Thỏi vàng phô màu óng ánh tuy dương quang không chiêu sáng lắm trong thuyền, vàng vẫn sáng chói, hấp dẫn vô tưởng.
Chủ thuyền rung người lên, ánh mắt thoáng hoa lên.
Công Tôn Hồng hỏi :
- Đã đủ cho ngươi thay đổi chủ ý chưa?
Chủ thuyền nhìn thỏi vàng, tặc lưỡi, rồi thở ra :
- Tiểu nhân còn vợ, còn con... cầu xin...
Mai Khiêm và Công Tôn Hồng nhìn nhau.
Mai Khiêm lấy trong mình ra một vật quăng đến trước mặt chủ thuyền.
Vật đó rơi xuống, nằm bên cạnh thỏi vàng của Công Tôn Hồng.
Vật đó là một thỏi bạc, độ hai mươi lượng.
Chủ thuyền giương tròn mắt. Bỗng hắn đứng lên, cao giọng thốt :
- Được rồi! Đã vậy, thì cho vậy, đành vậy! Tiểu nhân xin bán sanh mạng nầy!
Một lúc sau, thuyền ra biển.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi trước khi thuyền ra biển, chủ thuyền mua sắm đầy đủ mọi nhu cầu vật thực, nước uống.
Đương nhiên hắn cũng có giã từ những bằng hữu, hắn cũng có nhắn gởi tin tức về gia đình, hắn không quên chuyển số bạc vàng về cho vợ con chi dụng tại nhà trong thời gian hắn vắng mặt.
Trong khi chủ thuyền sắm sửa cuộc ra khơi, Vạn lão phu nhân lại lo dọn dẹp một chỗ ẩn thân kín đáo nơi góc khoang thuyền.
Mai Khiêm và Công Tôn Hồng vẫn bất động tại chỗ, đối diện nhau, cùng nhìn nhau.
Tinh quang của họ sáng rực. Trông khiếp hãi vô cùng.
Khi con thuyền ra đến cửa sông, thì bữa ăn trưa được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/an-thu-kiem-luc/1030368/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.