"Reng.........!!"
Tiếng chuông tan học của trường trung học Công Giáo ở Thành phố Long vang lên. Bây giờ là 12 giờ trưa, học sinh từng khối nối đuôi nhau rời khỏi lớp, tập trung ở sân trường. Trên đường đi các cô cậu học sinh châu đầu trò chuyện.
Sân trường dần đông đúc, dưới cái nắng trưa, nụ cười của các cô cậu thiếu niên trông rực rỡ. Lớp trưởng đứng phía trước, giữ trật tự, chờ đợi nghe thông báo.
Trường trung học Công Giáo là trường điểm của Thành phố, với chất lượng giảng dạy đứng top 1 Thành phố. Trường có đội ngũ giáo viên là những người có danh tiếng trong giới học thuật, cùng thành tích học tập xuất sắc của học sinh khiến nhiều phụ huynh không ngại khó khăn cố gắng tranh thủ một suất nhập học cho con em. Đặc biệt trong suốt hai mươi năm Ngô Thân nhậm chức hiệu trưởng, trường chưa bao giờ rời khỏi hạng nhất.
Ngô Thân độ khoảng năm mươi, ông mang chiếc kính gọng vàng, mặc bộ vest đen. Tác phong tươm tất cùng dáng người cao khiến ông trông trẻ hơn tuổi thật.
Khác với hình mẫu của một hiệu trưởng nghiêm khắc, ông có gương mặt hiền hòa, dễ gần, và tận tâm với nghề giáo. Sau nhiều năm làm hiệu trưởng, ông rất được các giáo viên và học sinh kính yêu.
Ngô Thân cầm microphone, tay nâng gọng kính, ông đưa mắt nhìn về phía học sinh. Hằng năm vào dịp này ông luôn lặp lại những lời thoại và động tác giống nhau.
Giọng trầm, hiền hậu vang khắp sân thể dục.
"Chào các trò, thầy biết các em và
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/an-tinh-trong-an-dua-toi-den-ha-lan/2785498/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.