Trong văn phòng của đội trọng án tại Cục Điều Tra Liên Bang, một căn phòng nhỏ đang sáng đèn, Lãnh Du ngồi trước máy tính, mím môi, nét mặt nghiêm túc, thể hiện rõ "xin đừng quấy rầy".
Đúng lúc này, có người điếc không sợ súng bước vào.
Lãnh Du không ngừng di chuyển con chuột, bỗng có bóng đen che trước màn hình. Cô ngẩng đầu, dịch người về sau, thấy rõ bóng đen đó là mái tóc.
Tóc dài lướt qua tay làm tâm can Lãnh Du ngứa ngáy.
"Cậu làm gì đó?" Lãnh Du nhíu mày, không tức giận hỏi, hoặc chỉ có người trước mặt khiến cô không giận được.
"Mình tưởng cảnh sát Lãnh đang nghiêm túc làm việc, thì ra là đang đọc tin giải trí." Lâm Hinh ngồi dậy, cười khịa.
Lãnh Du tựa vào ghế, dịch xa khỏi người nàng, ngẩng đầu hỏi: "Hiện tại đã hết giờ làm việc, mình đọc tin tức giải trí thì sao?"
Trong mắt có ý cười.
Lâm Hinh cúi người về trước, khoanh tay đáp: "Thì có gì đâu."
Nói là vậy nhưng nàng không có ý rời đi.
Lãnh Du nhìn nàng rồi rời mắt, nói: "Nếu đã vậy thì mời cậu đi cho."
Cô lướt qua Lâm Hinh, bước về phía cửa.
Lâm Hinh thở dài, tên này vẫn giống trước, tập trung làm việc đến quên ăn, quên nghỉ. Ban nãy nàng thấy cô chăm chú xem tin showbiz, vốn đây không phải điều mình quan tâm, Lâm Hinh lại cảm thấy mình nên quan tâm cô. Dẫu sao hai người cũng lớn lên cùng nhau, nàng còn lớn hơn cô vài tháng nên càng phải quan tâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/an-tinh-trong-an-dua-toi-den-ha-lan/2785517/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.