Lâm Hinh nhân thời gian rảnh, cầm mảnh ghép từ tử thi thứ ba đến phòng họp. Cách đây không lâu, Dương Thông đã ghé thăm những cửa hàng mà anh chưa đến trong thành phố. Đồng thời anh cũng mua số bộ ghép hình còn lại của hãng Thành Tùng và chất chúng thành đống đặt ở góc phòng họp.
Tuy cảm thấy mình không thể tìm được nghi phạm chỉ dựa vào mảnh ghép hình nhưng Lâm Hinh không muốn lãng phí thời gian ở Sở Cảnh Sát.
Dù nàng không kỳ vọng cao vào chúng nhưng đây là niềm hy vọng duy nhất để nàng ra manh mối lúc này. Dẫu không có manh mối về hung thủ, các cô vẫn có thể thư giãn với trò chơi này.
Vậy nên, Lâm Hinh ngồi dưới đất trước mảnh ghép 3000 miếng, nàng lấy ra mảnh ghép vật chứng có hình tròng mắt màu hổ phách.
Nàng thở dài, đổ bộ ghép hình, bắt đầu ghép.
Lãnh Du đứng ngoài phòng họp, thẩn thờ nhìn bóng lưng của Lâm Hinh.
Lâm Hinh tập trung ghép hình, chợt nghe thấy giọng nữ hỏi: "Cậu cần mình giúp không?"
Nàng quay đầu thấy Lãnh Du, chỉ "ừ" rồi tiếp tục làm việc.
Lãnh Du ngồi đối diện nàng, vì phòng họp mở điều hòa nên cô chỉ mặc chiếc sơmi trắng tay ngắn.
Lâm Hinh nhìn vết sẹo trên cánh tay trái của Lãnh Du. Tuy miệng vết thương đã khép lại nhưng vết sẹo do đao võ sĩ tạo thành vẫn khắc sâu trên cánh tay cô.
Vết sẹo màu đỏ nhưng chiến tích cho sự nghiệp truy bắt tội phạm của Lãnh Du.
Lâm Hinh nhìn vết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/an-tinh-trong-an-dua-toi-den-ha-lan/2785542/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.