Giấc mơ bị tiếng chuông đồng hồ đánh thức. Lâm Hinh vươn tay, tắt nó. Thường ngày, nàng sẽ nằm lười vài phút rồi mới rời giường, nhưng hôm nay thì khác.
Lâm Hinh xốc chăn, mở to mắt nhìn trần nhà.
Trong lòng nàng vừa vắng vẻ, vừa không cam tâm. Tiếng chuông báo thức chết tiệt phá hư giấc mơ của nàng.
Nàng nhớ lại, trong giấc mơ, Lãnh Du đang tỏ tình với nàng. Sau đó, cô từ từ bước đến, hôn lấy nàng. Nhưng bản thân nàng lại đắm chìm trong nụ hôn ấy, chân mềm nhũn cần người ta đỡ lấy.
Nếu không phải vì tiếng chuông báo thức, có lẽ hai người đã làm đến bước tiếp theo.
Nghĩ vậy, Lâm Hinh ngơ ra.
Trời đất, mình đang nghĩ gì vậy.
Nàng nhìn thời gian, mới bốn giờ sáng. Hôm qua, nàng về nhà lúc 7 giờ, ăn cơm xong rồi lăn ra ngủ nên mới mơ thấy giấc mơ này.
Lâm Hinh quyết định đến Sở sớm để viết báo cáo nên đứng lên sửa soạn.
Nàng nhìn đôi mắt thâm quầng trong gương, thầm nghĩ xem ra mình vẫn còn thiếu ngủ. Sau đó, lại đảo mắt xuống môi, đầu nhớ về giấc mơ ban nãy.
Lâm Hinh cúi đầu, tay phải xoa môi, cảm nhận dư vị của nụ hôn trong mơ.
Dư vị thì còn nhưng nàng vẫn không nhớ rõ đó là cảm giác gì.
Khi môi chạm môi, có phải chúng sẽ mềm ướt không?
Có trơn không?
Có mềm không?
Lưỡi chạm lưỡi có ngứa không?
Sự tò mò thôi thúc nàng muốn thử cảm giác được hôn nhưng nàng chợt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/an-tinh-trong-an-dua-toi-den-ha-lan/2785549/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.