Địa điểm liên hoan mọi người trong lớp quyết định là ở một nhà hàng tư khá nổi danh ở Thanh Thành, từ trước đến nay nổi tiếng khó đặt chỗ.
Lúc này lại có thể đặt được một lần 4- 5 bàn ăn, hiển nhiên là có công lao rất lớn của các bậc phụ huynh.
Nhà hàng có một bãi đỗ xe riêng vừa phải. Lớp trưởng cũ của 11- 6 sợ mọi người không tìm được địa điểm nên cũng đứng chờ ngay bên cạnh bãi đỗ xe.
Khi thấy Văn Dục Phong từ trên ghế lái bước xuống, sống lưng Tề Miểu theo bản năng thẳng lên, biểu tình cũng mang theo chút nghiêm túc.
“Chào anh, Dục ca.”
Nhân viên giữ xe chuẩn bị đi lên nhận lấy chìa khóa của Văn Dục Phong ngây người, hết nhìn Tề Miểu lại nhìn Văn Dục Phong. Trong ánh mắt rõ ràng mang theo sợ hãi.
Lúc đó bên ghế phó lái còn chưa mở cửa, Tần Tình ngồi bên trong nhìn toàn bộ câu chuyện, khóe miệng không giấu được nụ cười.
Tần Tình phát hiện, tất nhiên Văn Dục Phong cũng nhận ra ánh mắt kì lạ của nhân viên giữ xe.
Cậu bất đắc dĩ nhìn Tề Miểu một cái.
Bấy giờ Tề Miểu mới nhận ra thái độ và cách xưng hô của mình có thể dẫn đến hiểu lầm gì, không khỏi đỏ mặt, xua tay với nhân viên đỗ xe bên cạnh:
“Chúng tôi là bạn học, bạn học.”
“…”
Nhân viên đỗ xe nhìn chiếc SUV giá trị xa xỉ đang dừng trước mặt, không nói chuyện. Nhưng từ biểu cảm cũng có thể hiểu, anh ta căn bản không tin lời của Tề Miểu, ngược lại thần sắc nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-ay-cuong-nhiet-nhu-vay/492833/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.