“Chào, xem thế nào rồi?” Tiểu Lưu từ phía sau ba người bước tới, vỗ vai Biên Vũ, cười chào hai vị khách ngoài y, “Phương tiên sinh, còn thích gì không? Tẩy tiên sinh thích gì chưa? Có món nào ưng, nói tôi, giảm nửa giá.”
Tiểu Lưu nói, đẩy nhẹ vai Biên Vũ, muốn xen vào cuộc trò chuyện.
Phương Bạch Dạng liếc tay Tiểu Lưu trên vai Biên Vũ, hơi không hài lòng với sự thân mật tự nhiên này. Anh giơ tay trái, làm bộ bắt tay, buộc Tiểu Lưu rời tay khỏi vai Biên Vũ để bắt.
“Cảm ơn, tôi đang xem tác phẩm khác với cậu ấy” bắt tay xong, Phương Bạch Dạng rút tay.
Tiểu Lưu giỏi quan sát, hiểu ý, cười: “Được, cần gì cứ gọi, tôi ở kia.”
Bên kia, Tẩy Vũ lộ vẻ chán ghét và mất kiên nhẫn, bước đi: “Tôi có việc, đi trước.” Vẫy tay gọi bạn, rời đi.
“Tẩy tiên sinh không xem thêm?” Tiểu Lưu tưởng mình sơ suất làm hắn không vui, vội đuổi theo, quay lại chào Phương Bạch Dạng, “Tôi tiễn chút.”
Phương Bạch Dạng cười lịch sự, đợi Tiểu Lưu đi xa, nói với Biên Vũ: “Tiếp tục xem nhé.”
Biên Vũ kéo ý nghĩ từ mùa hè hoang vắng trong ký ức: “Được.” Y vuốt lông tơ dựng lên trên tay áo do tĩnh điện, hơi nóng mùa hạ như vẫn in trên da.
Sau mùa hè bảy năm trước, dây lòng lạnh băng của y hiếm khi dao động.
Phương Bạch Dạng nhận ra thần thái y, hỏi điều đoán trong lòng: “Cậu quen Tẩy Vũ?”
Biên Vũ bước tới tác phẩm tiếp theo: “Ừ.”
Phương Bạch
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-ay-duoi-anh-nang-gay-gat/2914382/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.