Allen nhìn người đàn ông trước mặt, mặt biến sắc: "Nghệ, anh ta chính là bạn trai cô à?"
Túc Nghệ cầm tờ khăn giấy, điềm nhiên đưa lên lau miệng: "Đúng vậy."
Sắc mặt Allen càng khó coi hơn.
Ngô Tuyết vội đứng dậy nói: "Allen, anh xem, khóe môi anh chảy máu rồi kìa. Đi thôi, tôi đưa anh đi mua urgo, ban nãy lúc tới đây tôi thấy bên cạnh có tiệm thuốc."
Ngô Tuyết lôi ngay người đi, có điều, với vóc dáng cao to của Allen, nếu không phải anh ta muốn thì Ngô Tuyết cũng chẳng thể lôi đi dễ dàng được.
Túc Nghệ ngồi dịch sang bên, nhường chỗ cho anh.
"Sao anh lại ở đây?"
Chử Ưng đáp nhẹ bẫng: "Tiện đường. Làm phiền công việc của em à?"
"Không ạ." Túc Nghệ giải thích, "Vốn chỉ đi với Ngô Tuyết nhưng Allen nói có việc muốn nói nên mới đi cùng luôn."
"Ừ. Có thương hiệu yêu thích nào không?"
Câu hỏi này quá đột ngột, Túc Nghệ mất một lúc để hiểu: "Sao ạ?"
Chử Ưng nói: "Đổi thương hiệu khác đi, đừng ký tiếp nữa."
"Vâng." Túc Nghệ đồng ý ngay, không đắn đo. Cô cầm tay Chử Ưng ngắm nghía: "Có điều em cũng chẳng đặc biệt yêu thích thương hiệu nào, chờ hết hợp đồng rồi sẽ có thương hiệu mới tìm tới thôi, anh không cần lo cho em. Ăn cơm chưa?"
"Chưa."
Túc Nghệ đang định gọi phục vụ thì Chử Ưng đứng dậy: "Về đi."
Cô hỏi: "Không phải anh vẫn chưa ăn sao?"
"Về nhà rồi ăn." Chử Ưng nói, "Muốn ăn mì em làm."
Hai người lên xe, Túc Nghệ nghiêng đầu nhìn anh, cứ cảm thấy có gì đó không ổn.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-ay-la-cua-toi/589157/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.