Chap 78.
Sao con nhỏ giờ này vẫn chưa về? Ruột gan tôi sắp cháy đen mất rồi. Sao còn chưa về? Tôi cũng sắp cắn mòn hết cả móng tay của mình rồi. Về mau đi chứ?
Tôi đứng ngồi không yên. Chắc chắn là phải có chuyện gì đó rồi, chắc chắn là thế, chắc chắn tiểu Linh đã biết được gì đó…về bí mật không thể tiết lộ của tôi… tôi…tôi không thể nào ngồi yên được, tôi phải làm gì đó…tôi…
Anh ta gọi làm cái quái quỷ gì, tôi đang điên đừng có làm tôi phải phát điên lên nữa.
-Cần gì???
-Bình tĩnh, anh chỉ muốn gặp…
-Ai anh em với nhà mày! >”<
-Đã nói bình tĩnh.
-Gặp nhau sao? Vậy thì gặp đi, tôi cũng muốn hỏi cậu đây, gặp đi!!!
Tôi quát lên, như thể chỉ chờ giờ phút này để xả cơn giận đang không thể kiềm chế được nữa trong tôi.
Vừa ngồi xuống tôi không suy nghĩ gì mà hỏi luôn.
-Cậu đã nói gì với tiểu Linh của tôi?
-Cứ uống li nước đi cho hạ hỏa đã.
-Nói mau!
Tôi lại gắt. Mọi người xung quanh có vẻ đang nhìn, nhưng tôi không quan tâm, ánh mắt hận thù không sao dời khỏi tên kia cho được.
-Cũng đừng có lúc nào cũng nói “tiểu Linh của tôi” như thế, anh thấy rất khó chịu.
-Kệ con mẹ anh!
Không dưng đâu lại gọi anh ta là anh, kệ đi, không còn quan trọng gì nữa rồi.
Như thể không quan tâm đến sự bực tức đến phát điên của tôi, anh ta vẫn cười. [*************]!!! >”<
-Chắc tiểu Linh của em cũng không được nghe gọi là anh như thế đâu nhỉ?
-Đừng có thách
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-ay-la-gay-va-toi-se-la-les/145768/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.