Thành phố S, Tết Nguyên Tiêu.
Hơi thở ấm áp của mùa xuân len lỏi vào những ngày cuối đông, giá rét dần tan nghênh đón mùa xuân đến sớm hơn mọi năm.
Không khí lễ hội tràn ngập khắp đường phố, dòng người đông đúc, xe cộ tắc nghẽn. Ghế sau của một chiếc xe RV sang trọng là hai người đàn ông đang ngồi. Người đàn ông nghiêm nghị hơn khoảng chừng ba mươi tuổi, anh ta nhìn ra ngoài cửa sổ xe, cau mày trước tình trạng giao thông ùn tắc.
Chàng trai mặt trẻ con bên cạnh anh ta, thấy anh ta nhíu mày thì nuốt nước bọt, có vẻ hơi căng thẳng, dường hắn như rất sợ người đàn ông kia.
Hắn ta tên là Lạc Duệ, dù có khuôn mặt trẻ con nhưng thực tế đã tốt nghiệp đại học được hai năm.
Năm kia, khi còn là sinh viên năm tư, hắn đã không thành công trong việc xin việc. Không bỏ cuộc, hắn lại cố gắng thêm một năm nữa, cuối cùng cũng vượt qua được vòng vây để người quản lý hàng đầu trong nước – Cận Đằng, chấp nhận mình.
Trên thực tế, ngay cả khi đã mất hai năm để có được công việc này hắn vẫn cảm thấy mình may mắn như nhặt được vàng. Vấn đề của hắn rất rõ ràng – không có kinh nghiệm làm việc. Bất kỳ một nghệ sĩ nào có chút địa vị ở trong nước đều sẽ không muốn một trợ lý không có kinh nghiệm, huống chi là nghệ sĩ dưới trướng Cận Đằng.
Đó là Cận Đằng đấy, nghệ sĩ dưới trướng Cận Đằng, Lạc Thụy đếm thầm từng nghệ sĩ dưới trướng Cận Đằng, trong lòng lại càng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-ay-nuoi-be-sao-nho-o-dia-cau/2843411/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.