Mạc Đình Kiên làm như không nghe cô nói, ôm chặt cô không buông.
Mãi đến tận khi Thời Dũng đi tới: “Cậu chủ, mợ chủ.”
Hạ Diệp Chi vội vàng đưa tay vỗ Mạc Đình Kiên, ý bảo anh mau buông ra.
Lúc này Mạc Đình Kiên mới hơi buông cô ra, nhưng vẫn nắm chặt tay cô, cúi xuống cẩn thận quan sát cô.
Anh vừa bước vào đã nhìn thấy Hạ Diệp Chi dựa vào ghế ngồi trên đất, trái tim anh run lên.
Mạc Đình Kiên cũng giống Hạ Diệp Chi, vô cùng hiểu rõ chuyện Hạ Hương Thảo hận cô cỡ nào, vì thế lúc biết Hạ Hương Thảo bắt Hạ Diệp Chi đi, tim anh giống như chìm xuống đáy biển.
Trong khoảnh khắc nhìn thấy Hạ Diệp Chi, ngoài trừ sự vui mừng, còn có sự hoảng sợ.
Anh sợ Hạ Hương Thảo đã làm chuyện không thể nào tha thứ được với Hạ Diệp Chi.
May mà Hạ Diệp Chi vẫn có thể đứng dậy.
Mạc Đình Kiên đưa tay ra, cực kỳ nhẹ nhàng khẽ chạm vào vết thương đã ứa máu trên trán Hạ Diệp Chi, mày nhíu chặt.
Bản thân Hạ Diệp Chi cũng đưa tay sờ vết thương trên trán kia, vội vàng giải thích với Mạc Đình Kiên: “Em không đau, chỉ là vết thương nhỏ ngoài da thôi.”
Mạc Đình Kiên nghe vậy, mày vẫn không giãn ra, trái lại càng nhíu chặt hơn.
Hạ Diệp Chi vỗ nhẹ bàn tay anh nói: “Đi thôi.”
Mạc Đình Kiên nhìn xung quanh một vòng: “Em đi ra ngoài với Thời Dũng, vào xe trước đợi anh.”
“Anh…” Hạ Diệp Chi đang muốn hỏi anh muốn làm gì, nhưng cô đoán chắc là anh muốn đi tìm Hạ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1402545/chuong-562.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.