Hạ Diệp Chi nghe ra trong giọng nói của Mạc Đình Kiên có thâm ý khác, có chút tò mò hỏi anh: “Nghe giọng điệu của anh giống như là anh biết cái gì đó?”
Mạc Đình Kiên cong môi: “Không có.”
Anh đã cảm thấy kỳ quái rồi, sao Cố Tri Dân lại đột nhiên muốn học nấu cơm chứ.
Nếu Cố Tri Dân đã muốn đường cong cứu quốc vậy thì cái gì anh cũng không cần nói là tốt nhất rồi, cũng coi như làm bạn tốt thành toàn cho Cố Tri Dân.
Cố Tri Dân mặt ngoài nói rằng anh ta đã buông Thẩm Lệ rồi, đó là bởi vì Thẩm Lệ là một người rất tự tin vào bản thân cho nên mới lơ là, mới có thể dễ dàng tin tưởng Cố Tri Dân như vậy.
Bà Mạc của anh cũng rất thông minh, chờ lúc Cố Tri Dân tới hỏi cô cách làm đồ ăn cô trước sau liền liên tưởng, chỉ sợ cũng đã đoán được ý đồ của Cố Tri Dân rồi, đến lúc đó không chừng sẽ hỏi anh.
“Được rồi, vậy đi ăn cơm thôi.” Hạ Diệp Chi cũng không hỏi nhiều nữa.
Vừa tới ngồi xuống trước bàn ăn, điện thoại của Hạ Diệp Chi lại vang lên.
“Cố Tri Dân muốn gọi điện thoại video với em?” Hạ Diệp Chi nhìn thoáng qua màn hình điện thoại di động, hơi nghi hoặc một chút rồi quay đầu nhìn sang Mạc Đình Kiên.
Mạc Đình Kiên thần sắc nhàn nhạt, chững chạc đàng hoàng nói: “Có thể là có chuyện gì đó quan trọng.”
“Ừm.” Hạ Diệp Chi cảm thấy Mạc Đình Kiên rất có đạo lý.
Bình thường lúc không có chuyện gì, ngay cả messenger Cố
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1403840/chuong-1316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.