Edit: Mây Beta: Sam Sớm thứ bảy, phía trên bầu trời Đông Thành là những tầng mây dày nặng, mù mịt và u tối. Một lát sau, những hạt mưa đập vào cửa sổ thủy tinh vang lên tiếng ‘bụp bụp’ không ngừng. Riêng cô gái rúc trong ngực người đàn ông chưa muốn thức giấc, thế nhưng cứ bị tiếng mưa kia quấy nhiễu, cô cau mày, nói mớ vài câu rồi vô thức chui vào lòng anh hòng trốn tránh khỏi tạp âm phiền toái. Ôn Tư Sâm vòng tay qua người cô, giúp cô che tai khỏi nghe thấy âm thanh bên ngoài. Anh cúi đầu nhìn cô gái kề sát ngực mình, chợt cảm thấy trái tim mềm nhũn hệt như ngâm trong dòng nước. Cô là vợ anh, từ trên danh nghĩa đến cả suốt cuộc đời này. Không ảnh cưới, không nhẫn, không hoa cũng chẳng có hôn lễ rườm rà, chỉ có hai quyển sổ đỏ làm từ giấy nến và hai trái tim hạnh phúc. Đơn giản thật đấy! Đơn giản đến mức không có gì, nhưng vô cùng thỏa mãn. Anh hôn lên trán cô, hai tay siết chặt hơn, nâng đầu vợ nằm vào giữa cổ anh, quyết định ngủ thêm một lát nữa. . Buổi trưa qua đi, trời bắt đầu mưa lất phất, tiếng mưa ngoài cửa sổ không còn vẻ háo hức như trước, thay vào đó là tiếng trong trẻo vui tươi, nghe rất êm tai. Cuối cùng, Lam Vãn Thanh cũng tỉnh lại giữa tiếng mưa nhộn nhịp ấy. Suốt một đêm ân ái, thứ cô nhớ được đầu tiên không phải là ký ức hôm qua, mà đó chính là cơ thể mỏi nhừ của mình. Khi ngủ không có cảm giác, bây giờ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-chi-diu-dang-doi-voi-em/2343368/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.