Thiến Hi quay lưng lại với hắn, nơi nữ tính đã nhầy nhụa đầy d*m thủy.
"Xin anh đó... Làm tôi đi hức hức." Thiến Hi dùng tay vạch hai bên hoa huy*t nóng bừng của mình. Tác dụng của viên thuốc kia cũng thật ghê gớm hành hạ cô thật khốn khổ.
"Cái gì? Anh không nghe rõ"
"Xin anh! Chơi tôi."
"Em nói nhỏ quá, tôi không nghe rõ"
"XIN ANH CHƠI TÔI!" Thiến Hi òa khóc, vì sao? Hắn phải nhục nhã cô như vậy mới thỏa mãn sao?
Nhưng cô lại mặt dày mà cầu xin hắn, cô đúng là loại người hết thuốc chữa.
Nhận thấy mình đã chạm tới giới hạn của cô, hắn cũng không dám tiếp tục đùa bỡn nữa. Hắn cầm dương v*t cọ sát bên ngoài hoa huy*t của cô, hai mép hoa huy*t của cô đã sưng vù lên vì bị hắn dùng kẹp sắt kẹp lấy.
"Ô..ô..." Thiến Hi nằm bệt trên mặt đất như một con búp bê rách nát.
Tuy nơi nữ tính của hắn bị hắn nới lỏng bằng trứng rung nhưng bây giờ lại rất khó khăn để hắn tiến vô.
"Em thật chặt." Lưu Hạo Nhiên nằm trên cô, giọng nói mang vài phần chế giễu, nơi này dù bị chơi thế nào thì vẫn chặt? Hắn không tin! Hắn muốn nới lỏng nơi này của cô. Để xem sau này còn ai dám làm cô nữa, cô chỉ có thể là của hắn. Hắn phải phá hủy cô, lúc đó sẽ không còn ai tranh dành cô với hắn nữa.
Hắn đâm mạnh vào trong cô sau đó không ngừng nhấp mạnh khiến hoa huy*t cô co giật vì đau.
"A, xin anh nhẹ chút, anh sắp... Sắp rách chết huhu... Nhiên!
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-chi-muon-nguoc-em/428142/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.