Thiến Hi còn chưa kịp quay người lại đã bị một thân thể cao lớn từ phía sau bắt lấy cô. Hai bàn tay người kia cứng như gọng kìm ôm chặt lấy cô.
"Aaa... Buông ra! Buông ra! Cứu! Có ai không cứu với...aaaa"Thiến Hi đưa chân dẫm lên chân người kia, nhưng tên đó chẳng hề mảy may quan tâm.
Bỗng một bàn tay thô ráp, to lớn che đi đôi mắt cô.
"Aaa... Anh là ai?" Thiến cảm nhận được tên này còn đang mang theo một cây súng, mà cây súng này lại từ nãy tới giờ cứ chĩa vào lưng cô. ( Ặc! Giải thích cho các nàng một chút, chiều cao của hai người chênh lệch rất nhiều, nên cái kia...chắc các bạn biết là gì rồi)
Lưu Hạo Nhiên không trả lời, hắn sợ cô sẽ nhận ra hắn, sợ cô ghê tởm hắn nên đành phải dùng tay che đi mắt cô. Tay còn lại thì giữ chặt lấy hai cái tay nhỏ của cô. Hắn áp cô lên tường, thân thể trắng nõn của cô bị ép vào mặt tường lạnh lẽo khiến cô run lạnh, còn có chút đau.
Hai ngực lớn giống như sắp bị ép nát, thậm chí bị chà sát vào tường. Cô giãy giụa, kêu cứu đến khản giọng.
Đáng lẽ Lưu Hạo Nhiên muốn nói cho cô, mong cô đừng hét nữa. Nơi này hắn làm chủ, cô hét to thế nào cũng chẳng ai cứu, hắn không sợ người ta dị nghị nhưng lại sợ cô bị đau họng đó.
"Buông ra! Tên khốn! Tên biến thái! Aaaaa đồ đáng chết buông tôi ra!" Thiến Hi gào thét trong tuyệt vọng.
Lưu Hạo nhiên đành phải lấy thắt lưng da trói chặt hai tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-chi-muon-nguoc-em/428161/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.