-”Áá aaaaaaaaaaaaaaaaa”
Nàng kêu lên thất thanh…
-”Anh làm gì ở đây? ” Đôi mắt vẫn còn ánh lên nét hoảng hốt, sợ hãi…
-”Anh…anh…sao em, em làm gì mà …lại thế này…”
Đại gia đưa mắt nhìn osin, liếc một lượt từ trên xuống dưới, osin mặt mũi nóng bừng:
-”Thế này là thế nào…lạ lắm à…”
-”Ừ…thì…em làm gì vậy?”
-”Cái đồ ngốc nhà anh…ở trong phòng tắm thì còn để làm gì nữa, TÔI TẮM…ra ngoài mau…”
Đoạn nàng bực tức đóng lại chiếc cửa, 5 phút sau, ra ngoài, chứng kiến cái cửa nhà, nàng nổi cáu:
-”Hả, anh làm gì thế này, có việc gì mà phải chạy tới đây phá cả cửa nhà người ta?”
-”Ai bảo gọi mãi em không nghe…anh sợ…”
-”Sợ cái gì, nước chảy to thế nghe sao được, không đợi một tý sợ sợ cái gì???”
‘Anh sợ em làm sao? Chả nhẽ nói với nàng mình sợ nàng tự tử ư? Mình sợ nàng nghĩ liều mà uống thuốc ngủ ư? Nhưng sao mình biết được nàng mua thuốc ngủ? Nàng sẽ phát hiện ra là mình cho người theo dõi nàng, không được…trời ơi, Minh ơi, tên là Minh mà sao lúc này mi ngu vậy… ‘
-”Anh sợ…”
-”Sợ gì…”
-”Anh sợ…sợ…sợ…sợ em nhớ anh quá không chịu được …”
Đôi mắt đen huyền của anh nhìn chằm chằm vào đôi mắt sưng húp của nàng. Nàng cười thầm với cái vẻ đùa cợt đáng yêu của anh, khẽ run, tim đập, chợt giật mình xót xa, kéo anh lại, quát tháo:
-”Làm sao thế này? ”
-”Sao? Tay hả, cũng quan tâm cơ à, nhớ tui không chịu được nữa thật à…hehe”
-”Ai thèm nhớ? Hỏi xã giao tý thôi? Chắc lúc nãy đánh nhau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-chon-ai-sieu-mau-hay-osin/1393056/quyen-1-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.