Đồng Hoài Thanh ngủ mơ mơ màng màng.
Trong cơn mơ hồ, cậu cảm giác xe dừng lại mấy lần, không biết có phải vì đi ngang trạm xăng không. Suốt quãng đường đó cậu cũng chẳng mở mắt, mặc cho Trì Dã nhẹ nhàng nâng tay mình lên.
Dù băng gạc đã thấm đỏ quá nửa, máu cũng sớm ngừng chảy từ lâu.
Có lẽ Trì Dã ghé sát vào xem, không biết có nhíu mày không, chỉ cảm nhận được hơi thở nóng rực phả vào lòng bàn tay khiến Đồng Hoài Thanh thấy nhột nhột.
Lúc xe khởi động lần nữa, Trì Dã buột miệng chửi thề.
Đồng Hoài Thanh bất giác bật cười.
Nói cũng lạ, Trì Dã là một ông chủ xưởng sửa xe, nhìn bặm trợn như thế, vậy mà hình như cậu chưa từng nghe hắn văng tục bao giờ. Hắn ít nói, luôn chậm rãi, không vội vàng, lúc nào cũng có vẻ đáng tin cậy.
"Hay là... chửi thêm hai câu nữa đi?"
Cậu vẫn còn uể oải nên muốn xoay người, muốn nằm thật thoải mái trên giường, nhưng lại bị dây an toàn giữ lại, chẳng thể nào nhúc nhích được.
Trì Dã chạm vào trán cậu: "Sao thế?"
"Tại nghe thấy hay hay."
Cậu tỉnh táo hơn chút, khẽ mở mắt liếc nhìn hắn.
Đàn ông khi nghiêm túc làm việc là đẹp trai nhất, đúng là chẳng sai chút nào. Trì Dã đang lái xe, cậu chỉ thấy được góc nghiêng sắc nét của hắn, áo khoác đã cởi vứt ở ghế sau, cơ bắp bả vai nổi rõ, cả trái cổ cũng thế. Hắn phát hiện ánh mắt cậu liền quay sang nhìn, đường nét gương mặt cứng rắn, khóe môi mím chặt.
Ừm, quả thực
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-chu-hung-du-va-be-yeu-tinh-xinh-dep-cua-han/1350532/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.